8 tháng 2, 2011

Đời Đã Có Nhau

Đời Đã Có Nhau

Em vẫn trinh nguyên đứng giữa đời
Như vầng trăng tỏ những đêm trôi
Thanh tao, diễm lệ cùng mây nước
Thư thái, đài trang với núi đồi
Mặc gió lả lơi lời chót lưỡi
Kệ mưa ve vãn tiếng đầu môi
Bởi trong sâu thẳm an nhiên đó
Đã có tình nhau lấp biển trời

Việt Đường
(28/02/2006)

Đời

Đời

Đời là vực thẳm, non cao
Đắng cay trùng điệp, ngọt ngào mênh mang
Khi địa ngục, lúc thiên đàng
Lối đi khúc khuỷu, bạt ngàn bể dâu

Bấp bênh như một con tàu
Trôi dòng thiên mệnh nông sâu khó lường

Việt Đường
(24/02/2006)

Nợ duyên

Tơ hồng buộc kiếp con người
Trăm năm/một khắc lứa đôi cuộc trần
Căn nguyên vạn mối đa đoan
Thắm nồng mấy độ, bẽ bàng lắm khi

Nhân sinh trong cõi đi về
Có ai thấu triệt nan đề nợ duyên ?

Việt Đường
(26/02/2006)

1 tháng 2, 2011

Mười Thương Em

Mười Thương Em

Một thương phú bẩm tài hoa
Thơ hay, hát giỏi, mặn mà sắc hương
Hai thương nét đẹp tâm hồn
Bao dung, rộng lượng, thủy chung khó tìm

Ba thương có một trái tim
Nồng nàn nỗi nước, dịu hiền tình quê
Bốn thương tánh chẳng đam mê
Bạc tiền, danh vọng phủ phê cõi đời

Năm thương hào sảng, vui tươi
Ở cơn trầm khổ vẫn cười như không
Sáu thương bươi chải giữa dòng
Một thân một bóng chẳng run tay chèo

Bảy thương biết trọng tình yêu
Quý câu ngay thẳng, ghét điều dối gian
Tám thương nhất dạ đá vàng
Với người chân thiết, mênh mang nghĩa tình

Chín thương khéo léo, thông minh
Nói năng khiêm tốn, hiền lành, nết na
Mười thương chan chứa đậm đà
Từ nhau Kỳ Tử, Bá Nha thệ nguyền

Việt Đường
(24/02/2006)

Gọi Mãi Tên Người

Gọi Mãi Tên Người

Tôi gọi tên Người suốt bốn mùa
Tiếng chim nhớ tổ chuỗi ngày thơ
Tiếng mưa nhớ đất, sông mơ biển
Tiếng gọi khát khao của đợi chờ

Tôi gọi tên Người buổi én bay
Khi xuân bày biện nét trang đài
Rừng cây trổ lá màu xanh biếc
Vạn vật ngời lên sức sống đầy

Tôi gọi tên Người thuở hạ về
Khi vàng sắc nắng phủ sơn khê
Ve sầu rả rích lời than thở
Chạnh khách bên đường nỗi tái tê

Tôi gọi tên Người mỗi lá rơi
Khi thu trải thảm khắp chân trời
Chiều nghe ghế đá thu mình khóc
Bên gió lao xao kể chuyện đời

Tôi gọi tên Người những chớm đông
Khi hoa tuyết rụng trắng đồi thông
Gối chăn trăn trở dòng tư lự
Thao thức canh thâu giấc mộng lòng

Tôi gọi tên Người hỡi cố hương
Vùng trời tít tắp ngọt tình thương
Từ ngày biệt xứ thân bèo dạt
Gọi mãi Người ơi tiếng Cội Nguồn

Việt Đường
(17/02/2006)

31 tháng 1, 2011

Ước Mộng Tình Nhân

Ước Mộng Tình Nhân
(St Valentin)

Ước được nâng niu mái tóc em
Vuốt lên từng sợi nhỏ buông mềm
Thơm mùi bồ kết, hương con gái
Khao khát lòng anh mãi những đêm

Ước được nhìn ai đáy mắt sâu
Thảm nhung lóng lánh đôi vì sao
Chở đầy tha thiết, dòng tình tự
Tưới mát trong anh nỗi dạt dào

Ước được hôn nàng trên khoé môi
Bờ môi thanh tú dáng hoa cười
Chứa chan mật ngọt như mời gọi
Ong bướm hồn anh đến lả lơi

Ước được ôm người trong cánh tay
Dìu nhau cùng tận nẻo thiên thai
Trao nhau trao hết cơn mê đắm
Bõ tháng năm trông nhớ miệt mài

Ước được cùng em hỡi dấu yêu
Băng sông, rẽ suối, vượt truông, đèo
Kề vai lướt sóng đời còn lại
Bến ái thuyền tình cập, thả neo

Việt Đường
(14/02/2006)

25 tháng 1, 2011

Mãi Nhau Trong Đời

Mãi Nhau Trong Đời

Cung bậc nào có thể dùng diễn tả
Suối yêu thương chảy rộn rã trong anh
Tháng năm ôm ấp bóng hình
Mơ ngày nhụy nở khai sinh tình nồng

Em đã đến ngự cõi lòng dạo ấy
Sáng lung linh, đẹp tựa dãy ngân hà
Êm đềm như khúc thánh ca
Dỗ anh say giấc lụa là những khuya

Trong mộng nhớ thả hồn về phương đó
Thấy em cười môi thắm đỏ ước ao
Chắp tay mình cúi nguyện cầu
Ơn trên trì độ bên nhau suốt đời

Dẫu trần thế lắm đổi dời, mai một
Giữ sắt son mình quyết vượt gian nan
Cỡi trên sóng cả, thác ngàn
Tin yêu là gói hành trang dặm trường

Ơi cô bé anh mến thương, trân quý
Mộng trong thơ, duyên tri kỷ đời thường
Tình dù cách núi ngăn sông
Mãi anh một dạ một lòng riêng em

Việt Đường
(10/02/2006)

Xuân Về

Xuân Về

Xuân đã về rồi bạn có hay
Chân trời cánh én lượn tung bay
Cỏ cây múa rộ khoe hương sắc
Chim chóc ca vang trổ sức tài
Rủ rỉ trăng hoa còng đuổi sóng
Thầm thì ong bướm gió vờn mây
Muôn loài bừng tỉnh cơn đồng thiếp
Mừng đón chúa Xuân hạ gót hài

Việt Đường
(09/02/2006)

13 tháng 1, 2011

Hương Sắc Xuân Xưa

Hương Sắc Xuân Xưa

Em ngóng về đâu, tưởng tiếc ai
Mà bờ mi đẫm lệ u hoài
Ngày xuân có phải làm em nhớ
Cảnh Tết quê mình rộ sắc mai ?

Em có nhớ chăng những Tết xưa
Hân hoan theo mẹ đón Giao Thừa
Lên chùa hái lộc mừng năm mới
Dưới khói nhang trầm nghi ngút đưa ?

Có nhớ chăng em chuỗi pháo hồng
Đì đoàng xé nát cõi thinh không
Cha đem treo đốt trên sân thượng
Giữa tiếng reo hò lũ trẻ con ?

Và có nhớ chăng hỡi dấu yêu
Rộn ràng phố xá sáng trưa chiều
Bóng đoàn lân lượn khua chiêng trống
Trong những thanh y đẹp diễm kiều ?

Tết cố hương còn lắm thứ ngon :
Bánh chưng, củ kiệu, mứt sen, gừng
Nem chua, chả, tré .. cùng bao món
Đặc sản cổ truyền mỗi địa phương ..

Ôi nhớ vô vàn, nhớ quá thôi
Những khi xuân đến chốn quê người
Sắc hương nồng ấm ba ngày Tết
Của nước non nhà vạn dặm khơi

Việt Đường
(03/02/2006)

Tết Mình Xứ Người

Tết Mình Xứ Người

Tết đến rồi Tết qua
Đâu hương vị đậm đà
Đâu rộn ràng, tình tự
Của thuở nào quê xa ?

Bi bô câu chúc Tết
(Cắn môi nén ngậm ngùi)
Ngày xuân bày yến tiệc
(Đêm nuốt sầu chơi vơi)

Tết người cũng bánh chưng
Cũng mứt, quả tưng bừng
Cũng mai vàng, pháo đỏ ..
(Sao lòng tràn bi thương ?)

Quay mặt che ngấn lệ
Long lanh khoé mắt buồn
Khẽ gọi thầm tên Mẹ
Mẹ nghìn trùng - Quê Hương

Việt Đường
(02/02/2006)

11 tháng 1, 2011

Mai Vắng Em Rồi ..


Mai Vắng Em Rồi ..

Mai vắng em rồi biết tiễn ai ?
Qua cầu nhớ vạt áo vàng bay
Đồi thông ngắm ráng chiều lồng lộng
Nghe kỷ niệm về giá buốt vai

Mai vắng em rồi nỗi nhớ nhung
Sẽ về xâu xé cả tâm hồn
Bốn mùa là một rừng thương tiếc
Năm tháng mịt mù bóng gió sương

Mai vắng em rồi diễm phúc xưa
Trong từng tiếng hát, những lời thơ
Em trau chuốt gởi tình đằm thắm
Sẽ ngả nghiêng trôi sóng hững hờ

Mai vắng em rồi, xếp bút nghiên
Sẽ anh từ giã mộng hoa tim
Nơi em đã một thời ôm ấp
Nồng cháy, thiết tha .. một ước nguyền

Việt Đường
(31/01/2006)