30 tháng 9, 2010

Mảnh Trăng Thề Tri Kỷ Đã Cùng Soi..

Mảnh Trăng Thề Tri Kỷ Đã Cùng Soi..

..Như loài chim bói cá
Trên cọc nhọn trăm năm
Tôi tìm đời đánh mất
Trong vũng nước cuộc đời..

("Khúc Thụy Du" - Du Tử Lê)

Đêm mơ thấy mình thành chim bói cá
Dạo kiếm ăn khắp kênh lạch, ao tù
Em là cá, hiện thân tình, lơi lả
Tôi động lòng, từ thuở ấy.. tương tư

Chim đã chán khung trời cao, gió lộng
Những trưa hè ngồi bất động săn mồi
Chim ao ước mảnh tình son đối bóng
Tổ ấm nồng đêm đông giá có đôi

Nhưng chim, cá làm sao chung sống đặng ?
Kẻ ao hồ, người trời đất dung thân
Đời cá nước thích sông hồ ngụp lặn
Đời chim xanh quen thiên địa du ngàn

Duyên không vẹn bởi thiên cơ đã định
Cá suy tư, chim bỏ bữa, thôi ăn
Chim và cá hẹn kiếp sau sát cánh
Chung một trời, chung tổ mộng yến oanh

Kể từ đấy, người thấy chim và cá
Chiu chắt nhau, quyến luyến mãi không rời
Mộng rẽ lối, thiên duyên tuy nghiệt ngã
Nhưng trăng thề tri kỷ đã cùng soi

Việt Đường
(06/10/2004)

Giả thử

Giả thử em như một loài cá nhỏ
Một sáng nào mãi bơi lội nhởn nhơ
Lòng thảnh thơi đuôi quẫy mạnh xa bờ
Cùng nước bạc nô đùa không biết mệt

Sông biển rộng cá làm sao bơi hết
Cứ quẩn quanh nơi góc nhỏ ven hồ
Lúc mơ màng nghe nước chảy sóng xô
Lúc buồn bã khi mưa ầm gió hú

Thân là cá chưa bao giờ được ngủ
Vì chung quanh bao điều ác đang chờ
Cua càng to quặp một cái ngắc ngơ
Lũ cá lớn nuốt ngon vào bụng rỗng

Bơi lội nước có vịt cò ngan ngỗng
Còn trên bờ chim bói cá rình quanh
Thấy từ xa phải biết lủi cho nhanh
Sơ ý chút là hồn về âm phủ.

Một bữa nọ nhìn bóng chim ủ rũ
Cá nghĩ rằng chắc hắn đói chưa ăn
Trời gió mưa nên mồi kiếm khó khăn
Đừng ngoi mặt bị túm đầu thì khổ.

Nếu thương cá chim hãy bay về tổ
Tìm thức ăn bằng trái chín trong rừng...

Yên Hà

Quên Làm Sao Quên ?

Quên Làm Sao Quên ?

Bao ngày tịnh tâm
Tẩy quét hồng trần
Vùi quên, xóa nhớ
Vẫn sầu sơn lâm

Nhát chém thâm đen
Hằn vết tình em
Dùi tim vọng động
Quên làm sao quên ?

Trách trời bạc tình
Thương ta bạc số
Nên phận duyên mình
Trăm năm nức nở

Buồn ơi, sầu ơi
Tình ơi, người ơi
Bao giờ sẽ cạn
Giọt sầu mặn môi ?

Dòng thơ nghiệt ngã
Đắng nghét can qua
Cung tình vụn vỡ
Rụng nát ta bà

Buồn ơi, sầu ơi
Tình ơi, người ơi
Nửa vầng trăng khuyết
Một đời nổi trôi

Việt Đường
(26/09/2004)

Sầu Viễn Xứ

Sầu Viễn Xứ

Hỡi vầng trăng khuyết bên trời
Còn không thương nhớ, ngậm ngùi gió yêu
Hỡi làn mây trắng cô liêu
Còn không thổn thức ráng chiều hoàng hôn

Hỡi sông nước lợ cuối nguồn
Còn không lưu luyến nỗi buồn phù sa
Hỡi con đò nhỏ quê nhà
Còn không đưa đón khách qua từng ngày

Hỡi em, cô bé thơ ngây
Còn không tổ quốc vơi đầy trong tim
Hỡi dân nước Việt ba miền
Còn không ước vọng bình quyền, ấm no

Hỡi người thi sĩ dệt thơ
Còn không khao khát bến bờ quê hương
Mời nâng cạn chén tha phương
Viết lên tâm sự đau thương một đời

Việt Đường
(18/09/2004)

Đêm Nhật Nguyệt

Đêm Nhật Nguyệt

Đêm là người bạn trung thành
Là chứng nhân sống mối tình đời tôi
Đêm ru câu hát lả lơi
Cùng ngàn cung điệu ạ ời thiết tha

Từ em đối bóng mặn mà
Từ tôi chất ngất, đậm đà hương em
Muốn cùng em thức trắng đêm
Sẻ bầu tâm sự, chia niềm yêu thương

Cắn chung một trái cấm buồn
Nhắp chung chén ước duyên hồng bờ môi
Và cùng nhau hẹn trọn đời
Tình nhân, tri kỷ buồn vui một dòng

Và cùng nhau đỏ ước mong
Sẽ ngày duyên thắm, tình nồng gối chăn
Đêm là giao điểm tuyệt trần
Của đôi nhật nguyệt hoang đàng nguồn yêu

Việt Đường
(10/09/2004)

29 tháng 9, 2010

Từ Em Trong Đời

Từ Em Trong Đời

Viết tình bé xuống trang giấy trắng
Rồi thẫn thờ đem quẳng nó đi
Từ tôi lạc dấu chim di
Tháng năm nặng khối tình si ngút ngàn

Viết tình bé xuống bàn tay nhớ
Nước dại khờ nước đổ dòng quên
Dài tay mòn mỏi kiếm tìm
Vẫn đời hun hút dáng em bên trời

Viết tình bé nổi trôi cồn cát
Sóng điên cuồng xoá nát dấu yêu
Chân mòn đếm bước cô liêu
Tìm đâu ra bóng, buồn hiu hắt buồn

Viết tình bé đáy lòng cất giữ
Tim ngọt ngào hai chữ Yêu Em
Cõi tình lặng sóng êm đềm
Từ em ngự trị bình yên trong đời

Việt Đường
(08/09/2004)

Trốn Tìm Quên Lãng

Trốn Tìm Quên Lãng

Viết muốn viết lên ngàn dòng tâm sự
Đầy ắp ưu tư, chan chứa ngọt ngào
Nói muốn nói lên ngàn câu ấp ủ
Bát ngát yêu thương, thăm thẳm khổ đau

Ngụp muốn ngụp hòng trốn tìm quên lãng
Suối yêu em cuồn cuộn chảy nghìn trùng
Chém muốn chém vỡ tung ra từng mảng
Lâu đài an nhiên em dựng mênh mông

Trong mỗi nhớ có thiết tha, chua chát
Trong từng yêu có hụt hẫng, đam mê
Tất cả đó đủ cho lòng tan nát
Quay quắt cuồng điên, đằng đẳng ê chề

Huyệt mộ đá, thấy bóng mình dài đổ
Sương buốt vai, lữ khách ngẩn ngơ tìm
Sầu quên nhớ cuối đáy mồ hé mở
Tình yêu ơi, ngủ đi nhé bình yên

Việt Đường
(01/09/2004)

Soi

Soi

Soi đời thăm thẳm vực oan khiên
Soi cảnh nhân gian đắng muộn phiền
Soi nẻo ba sinh nhiều bĩ cực
Soi đường duyên nợ lắm truân chuyên
Soi người tham vọng, sân si đắm
Soi kẻ mưu mô, ái ố chìm
Soi nước điêu linh, trầm thống khổ
Soi tâm hun hút bóng sầu miên

Việt Đường
(06/09/2004)

Diệt

Diệt bọn giết người tội cả khiên
Diệt phường gian ác tạo ưu phiền
Diệt hàng nhũng loạn vô liêm sĩ
Diệt kẻ tham tàn bất chính chuyên
Diệt đám cường đồ, huyện ủy dốt
Diệt loài thảo khấu, công an chìm
Diệt cho tận gốc đồ buôn nước
Diệt cộng : an bình sẽ viễn miên

Bạch Loan kính họa
(26/09/04)

Ai

Ai tròng xiềng xích ách oan khiên
Ai giết cha anh dấy lụy phiền
Ai gạt lòng tin lừa trí dũng
Ai dìm dân trí đốt cần chuyên
Ai đưa non nước vào đen tối
Ai nhận quê hương đến lút chìm
Ai bán đàn bà, buôn trẻ dại
Ai đày dân Việt khổ triền miên ???

Hoaiviet01
945am092904

28 tháng 9, 2010

Đền Em



Đền Em

Đền em một áng thơ này
Em đem trang điểm những ngày nhớ anh
Để khi hờn tủi vây quanh
Lệ cùng son sẽ hoá thành trầu cau

Đền em một quả tinh cầu
Nhốt riêng hai đứa vào nhau trọn đời
Để tình dậy sóng ra khơi
Ngưu Lang Chức Nữ đẹp đôi, vẹn thề

Đền em một mảnh vườn quê
Sáng ra hoa bướm, đêm về trăng sao
Một tổ ấm, hai mái đầu
Nồng nàn tình ái, dạt dào yêu thương

Đền em sông núi Quê Hương
Giang sơn gấm vóc nghìn trùng Việt Nam
Không còn tang tóc, cơ hàn
Không còn bạo chúa, hung tàn trị ngôi

Việt Đường
(31/08/2004)

Ơn Em

Ơn Em

Em là tri kỷ đời tôi
Không em, ai sẽ là người vuốt ve ?
Với em, hẹn biển non thề
Bên nhau mãi mãi sẻ chia ngọt bùi

Em là hạnh phúc đời tôi
Là duyên tơ tóc, là người tôi thương
Bên em, bão táp đời thường
Chỉ như gió thoảng mặt sông phẳng lì

Em là hoa bướm, trăng thi
Nguyệt cầm giao hưởng, tiếng tỳ bà ngân
Ơn em cao cả vô ngần
Ngàn sau còn thắm ân cần dấu em

Việt Đường
(26/08/2004)

Hư Ảo

Hư Ảo

Công danh, sự nghiệp, tiền tài
Thiên cơ đã định lá bài đỏ đen

Vô duyên hay lắm hữu duyên
Cũng ba thước đất dưới tuyền đài kia

Việt Đường
(25/08/2004)

Đêm Ưu Tư

Đêm Ưu Tư

Đêm trải thảm giữa màn trời cô quạnh
Sầu dâng dâng như ngọn sóng vô bờ
Mưa tí tách vỡ ngoài hiên lành lạnh
Trăng nghiêng vành che mắt lệ buồn xo

Khói thuốc loãng quyện mái đầu điểm bạc
Trắng tương tư bởi nhung nhớ về người
Tình vô vọng mà vẫn hoài đuổi bắt
Đêm nhọc nhằn đêm hiu hắt, chơi vơi

Này em hỡi, lời nguyền xưa vẫn giữ
Đợi chờ nhau, lòng sẽ mãi sắt son
Chừ em thức hay đã yên giấc ngủ
Tình yêu anh bên gối mộng có còn ?

Đời thiên lý vẫn đôi mình rong ruỗi
Cặp ngựa hoang vẫn chưa dám phá rào
Sức đã kiệt, vó câu dường đã mỏi
Bởi đường tình nhiều lận đận, lao đao

Đêm thăm thẳm, ngoác mõm đen ngạo nghễ
Trời vẫn mưa, mưa trút lệ từng cơn
Trong cõi vắng, nghe hồn say kể lể
Giòng ưu tư trôi tiềm thức, chập chờn

Việt Đường
(21/08/2004)

Đừng Chôn Ta Mãi Mảnh Trời Xa Quê

Đừng Chôn Ta Mãi Mảnh Trời Xa Quê

Người buồn trời cũng buồn theo
Mưa rơi trút hạt, trăng treo muộn màng
Gió lê từng bước chân hoang
Như tôi lữ khách lang thang đợi chờ

Đời nhiều diễm phúc, mộng mơ
Cũng bao trắc trở, duyên tơ lỡ làng
Lòng còn nặng gánh giang san
Cũng hằng khắc khoải, nát tan vì tình

Đời là một kiếp ba sinh
Thăng trầm vạn nẻo, điêu linh trăm đường
Lưu vong vọng nhớ quê hương
Trông về mà xót mà thương vô ngần

Còn đây một trái tim vàng
Còn đây tấc dạ chứa chan tình người
Mưa ơi, gió hỡi, buồn ơi
Đừng chôn ta mãi mảnh trời xa quê

Việt Đường
(17/08/2004)

Em Hoàng Hậu, Tôi Vị Vua Hạnh Phước


Em Hoàng Hậu,
Tôi Vị Vua Hạnh Phước

Em ma quái
linh hồn tôi len lỏi
Ngày và đêm
phà nóng hổi buồng tim

Em xoa bóp
từng khớp xương mệt mỏi
Thuốc gia truyền
trị bá bệnh là em

Em thông thái
não bộ tôi chễm chệ
Mọi nghĩ suy
em quán triệt như thần

Em giám sát
từng thư phòng hoàng đế
Đám minh thần
đều phủ phục dưới chân

Em mưu chước
thừa thông minh, đảm lược
Tôi trí cao
cũng bất lực, thua tài

Em hoàng hậu
tôi vị vua hạnh phước
Lãnh thổ tình
mình ngả ngớn vui say

Việt Đường
(12/08/2004)

Muốn

Muốn

Muốn là gió
lướt bay về Tổ Quốc
lượn trên từng
mảnh đất của quê hương

men ngõ ngách,
vạn nẻo đường xuôi ngược
đem thương yêu
xoa dịu những đoạn trường

Muốn là lửa
ánh lửa thiêng bất diệt
sáng nhân quyền
rực bác ái, tự do

đem soi tỏ
khắp ba miền nước Việt
đỏ lòng dân
bao năm tháng mong chờ

Muốn là bão
ngọn bão thần thế kỷ
cuốn sạch trôi
lũ Cộng Đảng đương quyền

làm tế vật
hồn anh linh, tử sĩ
đã bỏ mình
gìn giữ nước trung kiên

Việt Đường
(10/08/2004)

Quê Nhà

Quê Nhà

Bờ đê, gốc mít là Quê
Mái tranh, vách đất, võng tre là Nhà
Quê Nhà, hai tiếng thiết tha
Bao năm lưu lạc, xót xa nhớ hoài

Việt Đường
(09/08/2004)

27 tháng 9, 2010

từ em đến

từ em đến

từ em đến, lửa tình anh trỗi dậy
ngày và đêm hằng nhớ mãi về em
cảm ơn đời đã kết mộng, se duyên
cảm ơn nhé tình anh trao em nhận

từ em đến, anh nhiều đêm thức trắng
nghĩ về nhau hồn chất ngất mộng mơ
nghĩ về em, giọt nhớ thắm dòng thơ
lòng ao ước sẽ đời nhau vĩnh cửu

từ em đến, tình đi hoang không ngủ
xác thân nằm nhưng tim thức cả đêm
đêm của anh đẹp huyền thoại, thần tiên
anh đom đóm bên đèn em say đắm

từ em đến, ngày bỗng dài đằng đẳng
mong một lần em kề cận, hàn huyên
mỗi phút giây là hạnh phúc diệu huyền
tròn nhung nhớ, thoả tháng năm khắc khoải

từ em đến, thơ mênh mang tuôn chảy
những gì nhau nguyện giữ mãi trọn đời
động hoa vàng, anh Từ Thức chơi vơi
chân quấn quýt trong lối em tình ái

Việt Đường
(08/08/2004)

một đời sắt son

một đời sắt son

dẫu không đặng vợ thành chồng
nhưng đôi mình đã một lòng thủy chung
kiếp này không thể sống cùng
thì mai sau nhé yêu thương trọn đời

từ em chia sẻ buồn vui
tình chân thệ nguyện bên tôi bạc đầu
thì dù sóng gió, thương đau
sẽ tôi một dạ vì nhau không sờn


sẽ tôi giữ mãi trong lòng
tình em ngự trị thắm nồng chẳng phai
với em nghĩa nặng vác vai
chắt chiu, vun xới tháng ngày cưu mang

Việt Đường
(06/08/2004)

Dấu Yêu Muộn Màng

Dấu Yêu Muộn Màng

Đêm qua em ngỏ tâm tình
Bằng dăm câu chữ chân thành yêu tôi
Ngại ngùng nên chẳng nói lời
Hoài công xua đuổi bóng người trong tim

Tìm quên trong tháp đêm huyền
Câu ca, tiếng hát sẻ niềm tơ mang
Biết rằng tình đã muộn màng
Nhưng cung lòng vẫn bàng hoàng nhớ nhau

Cũng tôi ngần ấy nỗi sầu
Ngày dài nhung nhớ, đêm sâu mộng tình
Hiểu em đời chỉ có anh
Rõ anh, thế giới cũng mình em thôi

Đành chôn cất dấu yêu đời
Trong quên trong nhớ nửa vời vầng trăng
Ngày sau, nguyện ước âm thầm
Riêng em bù đắp vạn lần tình tôi

Việt Đường
(28/07/2004)

Sốt Tình

Sốt Tình

Đêm qua thức trắng
nhớ về người
Không biết người còn
nhớ đến tôi

Không biết bao giờ
ta được gặp
Thỏa lòng nhung nhớ
tháng ngày trôi

Đêm qua thao thức
suốt thâu canh
Thấy vết thương lòng
máu rỉ quanh

Vết cắt vỡ tung
cơn sốt mạch
Thấy mình dẫy chết
giữa sầu tình

Việt Đường
(27/07/2004)

Từ Em Ngự Trị

Từ Em Ngự Trị

Em là
đức Phật Thích Ca
Cũng là ma quỷ
theo ta đêm ngày

Bao dung
độ lượng, khoan thai
Cũng từng xé xác
đọa đày lắm cơn

Hồn ta
bão nổi quay cuồng
Từ em ngự trị
yêu thương trong đời

Việt Đường
(22/07/2004)

Sẽ Biển Rộng Sông Dài




Sẽ Biển Rộng Sông Dài

Mưa tình say chân tóc
Gió yêu quyện bờ vai
Có em, đời ô trọc
Thoắt biển rộng sông dài

Ngày trải ngày thắm thiết
Đêm nối đêm hạnh duyên
Lòng mở lòng chảy xiết
Tay đan tay yên bình

Như gió trăng góc núi
Như hoa bướm đồi tiên
Như cá bơi lòng suối
Vũ trụ xoay dịu hiền

Mong tình mình thế mãi
Êm đềm một dòng trôi
Trên thiên ngàn, đại hải
Bền lâu trọn cuộc đời

Việt Đường
(20/07/2004)

Khi Buồm Tình Đã Dậy Sóng Ra Khơi

Khi Buồm Tình Đã Dậy Sóng Ra Khơi

Em thường bảo hãy xem em như em gái
Được sao em, khi lòng mãi nhớ về em ?
Khi tình yêu đã chắp cánh những đêm huyền
Khi thương nhớ đã ngập tràn trong tim phổi

Em thường bảo rằng em, người có lỗi
Đã để anh đeo đuổi chẳng nghi ngờ
Để bây chừ anh suy nghĩ vẩn vơ
Một đêm vắng là trở trăn suốt sáng

Em thường bảo anh ni sao lãng mạn
Quen thì quen, khoảng cách phải giữ chừng
Để bây chừ, cái nhớ nhớ thương thương
Nó hành xác, nó đày thân anh quá

Em thường bảo con người anh cũng lạ
Tánh lầm lì ít nói lại đa tình
Ngày đầu quen cứ cắm cúi làm thinh
Thế mà lại yêu thầm không ai biết

Mặc em bảo, em khuyên nài khẩn thiết
Anh vẫn mơ vẫn chỉ mộng em thôi
Vì biết rằng em cũng đã yêu rồi
Bởi e ấp nên giả vờ .. không nói

Việt Đường
(18/07/2004)

26 tháng 9, 2010

Đừng Lìa Ta Nhé, Tim Ơi !

Đừng Lìa Ta Nhé, Tim Ơi !

Đừng lìa ta nhé, tim ơi
Đừng nhìn không nói một lời thế kia
Ta, ngươi cay đắng cùng chia
Ngọt bùi san sẻ, sớm khuya nhọc nhằn

Từ thời tấm bé thiết thân
Bao lần ta ngã bấy lần ngươi đau
Ta mơ mộng, ngươi nôn nao
Ta vui hớn hở, ngươi dào dạt yêu

Ta buồn, ngươi khóc đìu hiu
Ta say hy vọng, ngươi thiêu đốt lòng
Trải bao cam khổ, lao lung
Sân si hỷ nộ ngươi cùng theo ta

Tử Kỳ tâm đắc Bá Nha
E không sánh nổi ngươi, ta cận kề
Những khi chúng bạn cười chê
Ngươi luôn bên cạnh vỗ về, nâng niu

Thế mà ta trót lỡ yêu
Ngươi tìm mọi cách, đủ điều cản ngăn
Ngươi khuyên giải, ngươi phân trần
Ngươi suy hơn thiệt, ngươi cằn nhằn ta

Ngươi bày chước quỷ, mưu ma
Trăm nghìn mánh khoé đẩy ta xa người
Ngươi rằng "Khổ lắm, mi ơi ..
Đừng nên dại dột nghe lời hắn chi !

Cửa tình vướng mắc làm gì
Chỉ thêm sầu gánh rồi thì nhớ nhung
An nhiên tự tại giữ lòng
Mặc ai cợt nhả, bông lông gọi mời

Hãy an nhàn sống thảnh thơi
Trèo non lội suối, biển trời ngao du
Đông, Xuân đến Hạ, sang Thu
Nẻo đường ngang dọc vô tư vui đùa

Mặc đời sóng gió, mây mưa
Bình chân như vại, nhởn nhơ sống đời !"
Ngươi khuyên phải trái lắm lời
Ta thì ừ hử, miệng cười cho qua

Làm sao cản được lòng ta ?
Là người ai chẳng thiết tha cõi tình ?
Nợ duyên là kiếp nhân sinh
Tử sanh cũng thế, ai kìm được đâu !

Ta sung sướng, ta khổ đau
Ta vui suốt sáng rồi sầu thâu đêm
Ta cười rồi mắt lệ hoen
Lòng ta trăm mối đảo điên khó tường

Còn ngươi thì cứ dửng dưng
Còn ngươi thì cứ quay lưng chẳng màng
Sáng nay nhận bức thư nàng
Ngỏ lời từ tạ, bẽ bàng lòng ta !

Nhìn ngươi mắt ướt nhạt nhoà
Gục đầu không nói, ta đà hiểu ra
Thì ra ngươi cũng như ta
Cùng chung thương cảm, cùng hòa nỗi đau

Ôm ta, ngươi nấc nghẹn ngào
Buồng hơi chợt lặng, máu đào ngừng trôi
Đừng lìa ta nhé, tim ơi
Đừng nhìn không nói một lời thế kia ..

Việt Đường
(16/07/2004)

Ừ Thì ...

Ừ Thì ...

Ừ thì
anh đã ... yêu rồi
Ừ thì anh đã
nếm mùi đau thương

Ừ thì
hồn đã vấn vương
Ừ thì đêm đã
chập chờn mộng mơ

Ừ thì
suy nghĩ vu vơ
Ừ thì thơ thẩn,
thẩn thờ ... vì em

Ừ thì
khao khát cuồng điên
Ừ thì nhung nhớ
triền miên, ngút ngàn

Ừ thì
ước vọng chứa chan
Bên nhau xây đắp
mộng vàng lứa đôi

Việt Đường
(13/07/2004)

Tình


Tình

Tình nồng
như cốc rượu vang
Vị men chếnh choáng
dâng dâng ngập hồn

Tình êm
như một con sông
Hiền hoà uốn khúc
mặc dòng thời gian

Tình vui
như cặp oanh vàng
Râm ran tiếng hót
chứa chan bên đàng

Tình thơ
như một vành trăng
Lẳng lơ thấp thoáng
bóng nàng Hằng Nga

Tình xinh
như nụ hoa cà
Khoả mình dưới nắng
thiết tha gió trời

Tình say
hạnh phúc nhất đời
Từ em sánh bước
chung đôi kiếp này

Việt Đường
(09/07/2004)

Hắt Hiu Nỗi Nhớ

Hắt Hiu Nỗi Nhớ

Nhớ em
nhớ quá em ơi
Chừ mô gặp lại
em người anh thương

Đêm qua
thao thức canh trường
Nhớ quên quên nhớ
chập chờn dáng hoa

Đưa tay
nhặt ánh trăng tà
Chết bên khung cửa
nhạt nhoà đêm thâu

Lặng nghe
réo rắt cung sầu
Vẳng lên từ đáy
vực sâu tâm hồn

Nhớ làn
hơi ấm, nụ hôn
Những đêm thanh vắng
em thường trao anh

Nhớ tiếng hát,
nụ cười xinh
Ngân nga dạ khúc
ân tình thuở nao

Tàn canh
ôm khối tim đau
Hắt hiu nỗi nhớ
ngọt ngào về em

Việt Đường
(06/07/2004)

Tình Bất Diệt

Tình Bất Diệt

Nhặt chiếc lá thu rơi
Xoa lòng tay, lá vỡ
Nhặt hoa rụng bên trời
Hoa úa màu, thôi nở

Nhặt lời yêu em trao
Chảy dạt dào tình tứ
Nồng ưu ái, ngọt ngào
Bàn tay nâng không đủ

Lá sống nhờ cây tươi
Hoa nở nhờ cành tốt
Tình ta cũng thế thôi
Giữ lòng đừng mai một

Anh sẽ là thân cây
Trổ nhánh xoè vững chãi
Giữ hoa tình nồng say
Lá em xanh mãi mãi

Hãy chắt chiu đời nhau
Trao yêu thương thắm thiết
Đừng xây hố, cản rào
Sẽ tình ta bất diệt

Việt Đường
(27/06/2004)

Kẻ Tội Đồ

Kẻ Tội Đồ

Hôm qua bé giận
Quay gót không lời
Để lại mình tôi
Nỗi buồn sâu thẳm

Đêm dài trầm lắng
Góc quán lặng thinh
Tôi ngồi im lìm
Chờ em trở lại

Em đi đi mãi
Lệ đẫm bờ môi
Thương quá em ơi
Đành thôi bất lực

Canh thâu thao thức
Trằn trọc không yên
Cố giữ tâm thiền
Quẫy nghìn sóng dữ

Trái tim không ngủ
Phờ phạc, lặng câm
Ánh mắt lạc thần
Trương Chi hóa kiếp

Sáng nay biền biệt
Mờ mịt dáng thu
Không một điện thư
Chiếc phôn tắt ngấm

Hẳn em giận lắm
Bởi lời nói anh
Câu nói vô tình
Lòng em, vết chém

Quấn đầu vòng kẽm
Làm Chúa Giê-Su
Nắn nót tâm thư
Gởi em tạ tội

Mặc lưng bốc khói
Thánh giá oằn thân
Chấp nhận nhọc nhằn
Lỗi lầm gánh trọn

Nhé em tha bổng ?
Tội lỗi cho anh
Cái anh ngu đần
Để .. yêu em giận

Đêm nay thức trắng
Chờ nhỏ đó nghen ?
Sẽ anh ngọn đèn
Hải đăng suốt sáng ..

Việt Đường
(24/06/2004)

Yêu

Yêu

Bạc râu trắng tóc
còn yêu

Trái tim còn thở
còn điêu đứng tình

Bắc thang lên hỏi
trời xanh


Lão Ông che mặt
nín thinh..
thở dài

Việt Đường
(17/06/2004)

Vì Sao Rơi

Vì Sao Rơi

Ôm nỗi đau vô tận
Vùi mình trong lãng quên
Vẫn thấy nghìn sầu đắng
Xoáy mòn đời triền miên

Em cho tôi nguồn thơ
Cùng vị men chua chát
Bạn, tình trên ván cờ
Mãi tôi kẻ lầm lạc

Hứa điểm dựa tinh thần
Với em trong nghiệt ngã
(Lòng lại ước ao thầm
Tình vàng son, sắt đá)

Ôi đạo lý cương thường
Ôi vô minh, vô ngã
Tìm đâu thấy thiên đường
Trong mịt mùng muôn ngả ?

Đêm qua có vì sao ...
Của tôi, người hành khất
Rụng chết trong nghẹn ngào
Cửa tình không lối thoát

Việt Đường
(16/06/2004)

Tìm Quên Trong Men Nhớ

Tìm Quên Trong Men Nhớ
(mến tặng ST)

Tìm quên trong men nhớ
Gã Trương Chi cô đơn
Chôn mối sầu thiên cổ
Bên suối rượu đen ngòm

Gã nào còn trẻ nữa
Trái tim cũng chưa già
Mà đã hằn vết cứa
Độc tố tình yêu ma

Người cười gã dại dột
Bệ rạc, thác loạn đời
Nào ai hay gã sốt
Cơn sốt tình đỏ tươi

Gã xưa sống rất thiền
Hiền lành như ông Bụt
Xoải cánh chim an nhiên
Giữa bão đời xuôi ngược

Cánh chim ấy, một đêm
Cú sét tình cháy xém
Gã đại bàng chông chênh
Ôm ngỡ ngàng vết chém

Từ đó gã u hoài
Xếp cánh chim ngang dọc
Tương tư bóng trang đài
Những đêm trường cô độc

Ngồi bó gối, ươm mơ
Gã mong ngày lướt cánh
Bên người tình tóc tơ
Đời gió mây tiên cảnh

Việt Đường
(02/06/2004)

25 tháng 9, 2010

Vơi Dòng Tâm Sự

Vơi Dòng Tâm Sự

Trút hết đi em
ngàn lời tâm sự
Cho vơi nỗi nhớ
cho cạn niềm đau

Cuộn trong huyết mạch
trăm dòng thác nghiệt
Đôi bờ cách ngăn
chung một nhánh sầu

Mến thương dạt dào
yêu nhau đằm thắm
Nhưng tình lỡ rồi
nhịp bước trăm năm

Đành thôi giữ nhau
chút tình vô vọng
Nghìn trùng vương vấn
nhớ quên âm thầm

Việt Đường
(25/05/2004)

Nâng Niu

Nâng Niu

Như lửa rơm
gần nhau bốc cháy

Ta bên nhau
cũng phải thế thôi

Yêu em
đã lỡ yêu rồi

Tình này nguyện sẽ
trọn đời nâng niu

Việt Đường
(24/05/2004)

Cũng Thành Tàn Tro

Cũng Thành Tàn Tro

Sá chi
cái bã lợi danh
cái người
trọng vọng
cái mình huênh hoang

Sống mà
chỉ nghĩ đến thân
mai kia
thác xuống
cũng thành tàn tro

Việt Đường
(23/05/2004)

Ước Muốn Cùng Em

Ước Muốn Cùng Em

Ước muốn cùng em phiêu bạt địa cầu
Thăm đất nước mình dẫu tận nơi nao
Để quên hiện tại, để quên tất cả
Để có một lần, ấp ủ đời nhau

Sẽ ra Hà Nội, quê hương em đó
Viếng vịnh Hạ Long, ngắm đảo, du thuyền
Về Trung thăm Huế, đất mẹ khốn khó
Quảng Trị nuôi anh bầu sữa thần tiên

Sẽ vào Đà Lạt khóc thác Cam Ly
Ghé hồ Than Thở vãn cảnh đề thi
Ôm sóng Nha Trang, Hòn Chồng chiêm niệm
Đi khắp miền quê, thành đô kinh kỳ

Sẽ thăm Sài Gòn vùng trời kỷ niệm
Học đường thuở nao dạy ta nên người
Mình dìu dắt nhau tìm về lưu luyến
Bè bạn, phố phường... thuở ấy xa xôi

°*°

Giấc mộng xa vời, giấc mơ không tưởng
Bởi phận số mình, Trời đã định riêng
Tàn gót lãng du, hụt hơi gió chướng
Trái tim vọng tình, thao thức chưa yên

Việt Đường
(10/05/2004)

Ví Mà ...

Ví Mà ...

Ví mà
gặp được em yêu

Sẽ anh nói hết
bao điều yêu thương

Sẽ anh
trút cạn đáy lòng

những dòng ưu ái
mặn nồng riêng em

Sẽ anh
suốt sáng thâu đêm

xẻ chia tâm sự
nỗi niềm tháng năm

Sẽ anh
trao hết ân cần

dấu yêu đằm thắm
một lần đời nhau

Việt Đường
(09/05/2004)

Đời Sẽ Thấy Ngọt Ngào

Đời Sẽ Thấy Ngọt Ngào

Rít điếu thuốc thấy lòng mình ấm lại
Chợt nhớ lời em thẹn bảo hôm nao
Rằng nếu được hôn bờ môi khi ấy
Thuốc và anh, đời sẽ thấy ngọt ngào

Nhả ngụm khói lãng đãng trôi dần khuất
Thấy mắt người lóng lánh, hé môi cười
Nghe lòng mình bổng trầm say chất ngất
Nụ yêu thương bát ngát vút chơi vơi

Vùi thực tại trong giấc mơ huyền ảo
Gác ngoài tai dăm trát trấu bôi tro
Tình cao thượng đâu dễ gì chao đảo
Bởi đôi ta đã khắng khít vô bờ

Mỗi gặp gỡ duyên càng thêm đằm thắm
Kỷ niệm đời, tâm sự dạt dào tuôn
Trong sóng gió càng gần nhau say đắm
Một dòng trôi theo nghiệt ngã, vui buồn

Việt Đường
(24/04/2004)

Xin Làm Kẻ Hy Sinh

Xin Làm Kẻ Hy Sinh

Tung cánh chim về mảnh trời mơ ước
Của một thời vui chân sáo đến trường
Thuở dấu ái làm sao cầm giữ được
Bỗng nghe lòng sống dậy những vấn vương

Ngày còn bé, biết gì đâu tình ái
Dẫu có chăng chỉ mơ tưởng vu vơ
Nay tuổi lớn, trải bao lần vấp phải
Mới thấy đời sâu thăm thẳm vực ngờ

Tình rắn mắt bắt ta tìm, trốn chạy
Người vì ta vẫn chưa hết thiết tha
Ta quy ẩn rồi cũng người níu lại
Đời vẫn chưa qua khỏi kiếp sa đà

Ừ thôi nhé, trái tim này khuất phục
Chẳng vì ta yếu thế, mất quân bình
Mà ta sống vì ngươi, vì hạnh phúc
Trọn đời này xin làm kẻ hy sinh

Việt Đường
(22/04/2004)

Vắng Em

Vắng Em

Thức khuya mới thấy đêm dài
Vắng em mới thấy lòng say nhớ người
Có em đêm rộn ràng vui
Cuống tim nhịp hát, nhánh đời trổ hoa

Việt Đường
(04/04/2004)

Chân Dung

Chân Dung

Dẫu em
đẹp tợ Hằng Nga
Xấu như Vô Diệm
cũng là em thôi

Bởi anh
yêu cái tánh người
Nét duyên trong chữ
nụ cười trong thơ

Và yêu say đắm
thẫn thờ
Lời ca tiếng hát
ru hờ đêm anh

Việt Đường
(01/04/2004)

Bão Lòng

Bão Lòng

Biết viết gì đây em
Khi tình vừa xa bay
Khi con tim nhức nhối
Khi lòng cơn bão đầy

Biết viết gì đây em
Khi tình duyên đã lỡ
Khi mộng đẹp cuồng say
Đã từ nay đổ vỡ

Viết gì hỡi ta ơi
Khi em ta phương trời
Ôm nỗi đau diệu vợi
Khóc cuộc tình mây trôi

Việt Đường
(21/02/2004)

Bão lòng

Viết gì đây người hỡi ?
Thuyền bỏ xa bến đợi
Con trăng buồn sầu vợi
Phiến lòng em đơn côi

Bây giờ viết gì đây ?
Tình ơi đau biết mấy
Ngó còn gì trên tay
Chỉ lằn ranh tháng ngày

Viết gì khi trăng tỏ
Ai có hay tình lỡ
Để hai trời thương nhớ
Vấp hồn trong câu thơ

Sao Khuê

Lưới Em

Lưới Em

Quên ăn
quên ngủ dễ dàng

Bỏ em
bỏ mặc khó khăn vô cùng

Tịnh lòng
lòng cứ bâng khuâng

Quên em
em lại trùng trùng bủa vây

Việt Đường
(16/03/2004)

Hoài Niệm

Hoài Niệm

Tuổi thơ đạn lạc tên bay
Ngậm sầu ly tán
nuốt cay bụi trần

Tuổi xanh hoài niệm tâm thân
Giữ mình đạo đức
thiện chân sống đời

Việt Đường
(12/03/2004)

Trống Vắng

Trống Vắng

Tìm đâu ra thấy niềm vui
Khi người góc bể chân trời nhớ nhau
Chung riêng một khối tình sầu
Kiếp này chưa trả kiếp sau có còn ?

Việt Đường
(06/03/2004)

Kiên Lòng

Kiên Lòng
(tâm tình cùng bạn khi hay cô có ý định tự vẩn)
 
Kiếp người nhiều khổ nạn
Có cái mất cái còn
Đừng vì đời gian nan
Đánh mất niềm tin sống

Xua đi cơn ác mộng
Đày đọa thân bao ngày
Vin cái còn hôm nay
Cái ngày mai tạo dựng

Nhớ xưa ta hờ hững
Với cái chết ngàn khơi
Đất người dựng xây đời
Cũng từ bàn tay trắng

Hãy giữ kiên lòng nhẫn
Đối mặt với phũ phàng
Trước sóng gió nguy nan
Giữ bình tâm tay lái

Sự sống còn tồn tại
Ta làm lại từ đầu
Hận đời nhiều nghiệt ngã
Chỉ lòng thêm khổ đau

Việt Đường
27/02/2004)

Ướt Trang Lưu Bút


Ướt Trang Lưu Bút
(cảm tác từ lưu bút của TQS)

Thoáng suy tư chợt về
Nồng nàn trang lưu bút
Tâm sự bỗng ươm hồng
Thơm ngát tình hoa phượng

Ngôn từ viết cho em
Diễn tả sao hết được
Về quãng đời ngày xưa
Còn hằn sâu ký ức

Mở vòng tay bé nhỏ
Ta dấn bước vào đời
Bao năm mãi chưa thôi
Mơ về em chốn cũ

Ta từ ấy bắt đầu
Cuộc hành trình lữ thứ
Chuyến hành trình làm người
Dẫy đầy bao hờn tủi

Một lời xin, ta ơi
Lời tạ từ lần cuối
Hãy để mãi muôn đời
Xác phượng hồng yên ngủ

Việt Đường
(23/02/2004)

--

Một thoáng suy tư chợt đến trên từng trang lưu bút
Một cảm nghĩ thật hồng về cuộc tình của Phượng
Ta còn gì cho em ? Có một ngôn từ nào nhắc lại chuyện xa xưa.
Ta vụt thoát khỏi tầm tay tuổi nhỏ để bước vào đời bằng những dấu chân hoang
Ta chưa một lân tìm về với em, với bạn bè, với tuổi ...

Ta đã bắt đầu một cuộc hành trình làm người
Một cuộc hành trình đầy dấu tích tha hương và dẫy đầy hờn tủi ...
Thôi thì như một lời tạ từ cuối cùng trong đời
Hãy để cho một giấc ngũ bình yên trên xác lá Phượng khô.

TQS Galang I, Indonesia 1980

Hãy Mở Lòng Đi Tới

Hãy Mở Lòng Đi Tới

Lỡ làng cuộc nhân duyên
Em ăn năn, hối hận
Thương người, trách cho thân
Đánh mất tình miên viễn

Em chôn sâu nửa đời
Trong ngục tù bóng tối
Cất tiếng hát chơi vơi
Như ngàn lời sám hối

Buồn ích gì hỡi em
Vùi mặt trong sầu đêm
Chôn đời mình cuối vực
Bám giữ một lời nguyền

Em thờ ơ, lãnh đạm
Hay trốn chạy tình người?
Em khô khan tình cảm
Hay phó mặc, buông xuôi?

Hãy vùi chôn quá khứ
Hãy bỏ đi tình sầu
Hãy mở lòng đi tới
Xây hạnh phúc ngày sau

Việt Đường
(19/02/2004)

24 tháng 9, 2010

Giao Cảm

Giao Cảm

Tạ ơn
em đã trao anh
Những dòng tâm cảm
chân thành, thiết tha

Lời thơ
trinh trắng, ngọc ngà
Chứa chan thương mến,
bao la nỗi niềm

Thương em
mãi kiếp sầu miên
Đường đời bạc số,
nợ duyên chưa tròn

Mến em
tình nghĩa keo sơn
Nhân tâm đức hạnh,
tấm lòng thủy chung

Từ anh hứa với em cùng
Trăm năm tri kỷ vui buồn có nhau
Dù cho núi thẳm sông sâu
Đôi ta mãi sẽ tình châu nghĩa vàng

Việt Đường
(31/01/2004)

Đêm Từ Ly

Đêm Từ Ly

Đêm nhắm mắt
nghe buồng tim hấp hối
Vết dao đâm
còn rỉ máu đỏ tươi

Lời ly biệt
nghe bi ai, nhức nhối
Như lời kinh
đưa ta xuống mộ đời

Đêm nhắm mắt
nghe tim mình ngừng thở
Hồn xa bay
về phương ấy có em

Bởi lẽ sống
là tình yêu ai đó
Mất nhau rồi
đời chợt hóa dư thừa

Việt Đường
(22/12/2003)

Lời Tiễn Biệt

Lời Tiễn Biệt
(Tặng C.T., khi hay tin mẹ bạn mất ở bệnh viện Chợ Rẫy, Sài Gòn)

Thế là người đã ra đi
Sài Gòn, mảnh đất biệt ly năm nào
Để lại bao nỗi đớn đau
Một đàn con cháu nhuộm màu tang thương

Ngày về thăm lại quê hương
Mừng vui chan chứa, yêu thương dạt dào
Ngờ đâu phút ấy qua mau
Tựa làn khói trắng chìm vào không gian

Bao năm khốn khó, cơ hàn
Nuôi con khôn lớn vẻ vang nên người
Ra đi Người để lại đời
Một rừng thương tiếc, một trời thâm ân

Nén hương khấn nguyện thành tâm
Chúc Người an lạc cõi Hằng phiêu diêu

Việt Đường
(18/11/2003)