Nhủ lòng nương náu kinh cầu
Mong quên nghiệp chướng, xa màu phù vân
Mà nào tẩy được bụi trần
Càng xa nghiệt ngã, lún chân cũng rồi
Lại đem canh bạc ra chơi
Lại như cuồng vũ biển đời cuốn trôi
Lại mong đội đá, vá trời
Nửa ta còn lại vung ngòi bút gươm
Việt Đường
(14/05/2003)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét