Đã bấy lâu rồi chẳng ghé thăm
Từ khi đôi ngã đứt tơ tằm ?
Người đi hiu quạnh, chìm sương gió
Kẻ ở u sầu, đếm tháng năm
Trước ngõ bìm leo, màng nhện bám
Ngoài song giậu đổ, xác chim nằm
Tri âm một thuở giờ đâu tá
Để lối tiêu điều gác lạnh căm ?
Việt Đường
(17/05/2013)
Hoa giáp gần qua mới viếng thăm
Tơ lòng khó nối tội thân tằm :
Thu Sơn anh ngóng bao trăm tháng
Cát Lái em chờ bốn mấy năm
Lối cũ trăng soi không kẻ dạo
Phòng xưa gió réo có ai nằm ?
Nhà hoang vườn trống đìu hiu lạ
Viễn khách bồi hồi nuốt hận căm !
LTĐQB
XÓT TƠ
Một lần nào đó trở về thăm
Sân khấu buồn vui một kiếp tằm
Khán giả rời xa từ mấy độ
Thời gian gội xóa đã bao năm
Từng chiều lộng gió đường hoang bước
Những tối mờ sương gác lạnh nằm
Tìm chút dư âm sao chẳng được?
Tủi duyên phận bạc bỗng hờn căm
Tiểy Lý Phi Đao
Phòng Đơn Chiếc Bóng
Từ ngày giận dỗi chẳng sang thăm
Sáng đợi chiều trông rối ruột tằm
Cách mặt xa lòng đau vạn cổ
Chia hình rẽ bóng khổ trăm năm
Màn loan dệt phụng không ai vén
Nệm gấm thêu hoa thiếu kẻ nằm
Gác vắng đông về thêm áo não
Ngoài trời tuyết đổ lạnh căm căm
Nguyễn Phúc
(07/31/2013)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét