Chiều Phai Nhớ Người
Chiều vàng tha thẩn
Lẩn quẩn bên đàng
Có con chim nhỏ hót vang
Lời ca tình tự trên hàng lá rơi
Mây trời đang lướt
Trắng muốt non bồng
Chợt dừng như tỏ cảm thông
Với niềm tâm sự mãi nồng nàn gieo
Lưng đèo buông gót
Chót vót trông xa
Nhẹ trôi một nhánh giang hà
Về đâu giữa chốn thiên la mịt mờ?
Ngẩn ngơ buồn hỏi
Đá sỏi, rong rêu
Chỉ nghe thinh lặng rơi đều
Hắt hiu vọng lại cheo leo truông dài
Chiều phai, nắng nhạt
Ngồi hát một mình
Chìm dần trong cõi phù sinh
Hồn ta quyện lấy bóng hình người xưa..
Việt Đường
(17/09/2022)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét