1 tháng 10, 2010

Tình Quê

Tình Quê

Áng mây hờ hững trải bên đồi
Như kiếp đời người lặng lẽ trôi
Ngắm núi hoài quê đau tấc dạ
Nhìn sông đoái nước mặn bờ môi
Mơ gà gáy sớm râm ran tiếng
Nhớ dế kêu đêm giục giã hồi
Đất khách chiều nay hồn bảng lảng
Tưởng về mà xót quá chao ôi !

Việt Đường
(05/10/2004)

Dấu Ái Địa Đàng

Dấu Ái Địa Đàng

"Chim xa cành thương cây nhớ cội
Người xa người, tội lắm người ơi
Thà rằng chẳng biết thì thôi
Biết rồi mỗi đứa một nơi sao đành"
(ca dao)


Tay vắt trán nhớ người tình vạn dặm
Thương cho mình và nhỏ nẻo trời phương
Gặp nhau chi để mỗi đứa đôi đường
Tim thổn thức bởi âm dương cách trở

Ngày đầu gặp, nụ hoa lòng nở rộ
Nét cười xinh như hai đứa trẻ thơ
Quen hồn nhiên mà ưu ái vô bờ
Chung nhịp đập, một cung đàn hơi thở

Em lí lắc, hiền lành như chú thỏ
Cũng thạo đời, ma mãnh hệt cáo non
Anh trầm ngâm mà lãng tử tâm hồn
Chẳng đành đoạn khước từ trò cút bắt

Rồi tình đến như mưa sa, bão táp
Xoáy mịt mờ cuốn lốc kẻ vào nhau
Rồi yêu thương, rồi say đắm dạt dào
Rồi hò hẹn những đêm trường thanh vắng

Buông tiếng hát liêu trai, nồng cay đắng
Em du hồn tôi đến bến hồng hoang
Hồn Bướm Mơ Tiên, dấu ái địa đàng
Từ Thức lạc động hoa vàng một thuở

Cửa tình ái ngày nối ngày rộng mở
Lời còn e nhưng cử chỉ đã như
Từng đêm huyền trên đỉnh tháp vi vu
Trăng với gió quyện lòng nhau lả lướt

Sẽ giữ mãi thiên sử tình mà mượt
Khắc trong anh hình bóng của em yêu
Những ta trao là trang sử diễm kiều
Anh ngăn nhớ ngàn kiếp sau say đắm

Việt Đường
(13/11/2004)

Sẽ Anh

Sẽ Anh

Sẽ anh
ngậm đắng hồn em
Nuốt cay, gánh khổ
bao phen vì người

Sẽ anh
rửa sạch vết đời
Dọc ngang từ thuở
nằm nôi em hằn

Sẽ anh
chiếc bóng trăm năm
Bên em kề cận
thăng trầm có đôi

Sẽ anh
là vạt nắng trời
Sưởi em đông chí
em ơi.. kiếp này

Việt Đường
(16/11/2004)

Lại Sáng Ngời Niềm Tin

Lại Sáng Ngời Niềm Tin

Tạ ơn lời nhắn nhủ
Những hào tình tặng tôi
Giữa biển đời dã thú
Bỗng hân hoan tiếng người

Ta hư thực em tường
Ta dối gian em rõ
Nguyền tri kỷ, bạn đường
Sống chết không rời bỏ

Người, ánh đuốc cứu tinh
Em, suối thơ ta chảy
Dào dạt những ân tình
Mênh mang lời thiên hải

Dựa nhau ta cỡi sóng
Qua thác nhọc, ưu phiền
Sau trầm luân căn bổn
Lại sáng ngời niềm tin

Việt Đường
(10/11/2004)

Thu Xuân

Thu Xuân

Sáng nay nắng đổ vàng hoe
Cây bừng sức sống, trời khoe sắc màu
Đọc thư em ngỏ tình trao
Dòng thương, sợi nhớ dạt dào vờn quanh

Nghe từng phiến muộn trong anh
Rụng bay như lá lìa cành thu sang
Tim sầu tỉnh giấc bàng hoàng
Lòng đau quên những hoang tàn ngày qua

Tin yêu kết nụ đơm hoa
Tiết thu ảm đạm bùng tha thiết tình
Từ trong tuyệt tận vô minh
Cuồng quay vũ điệu hồi sinh nhiệm mầu

Trên ngàn đỉnh gió lao xao
Dường chim én gọi đón chào mừng xuân
Ừ, xuân vừa nhón gót trần
Mùa anh tình ái hiện thân em về ..

Việt Đường
(22/10/2004)

Trọn Đời Bên Nhau


Trọn Đời Bên Nhau

Yêu em anh chẳng màng suy xét
Vì biết nàng là hoa diễm tuyệt
Sáng gặp trưa thương nhớ dạt dào
Chiều kề tối vấn vương tha thiết
Ước tình đôi đứa mãi bền lâu
Mong nghĩa chúng mình luôn khắng khít
Lấp biển vá trời có sá chi
Khi đời đã một lòng tâm huyết

Việt Đường
(16/10/2004)

30 tháng 9, 2010

Mảnh Trăng Thề Tri Kỷ Đã Cùng Soi..

Mảnh Trăng Thề Tri Kỷ Đã Cùng Soi..

..Như loài chim bói cá
Trên cọc nhọn trăm năm
Tôi tìm đời đánh mất
Trong vũng nước cuộc đời..

("Khúc Thụy Du" - Du Tử Lê)

Đêm mơ thấy mình thành chim bói cá
Dạo kiếm ăn khắp kênh lạch, ao tù
Em là cá, hiện thân tình, lơi lả
Tôi động lòng, từ thuở ấy.. tương tư

Chim đã chán khung trời cao, gió lộng
Những trưa hè ngồi bất động săn mồi
Chim ao ước mảnh tình son đối bóng
Tổ ấm nồng đêm đông giá có đôi

Nhưng chim, cá làm sao chung sống đặng ?
Kẻ ao hồ, người trời đất dung thân
Đời cá nước thích sông hồ ngụp lặn
Đời chim xanh quen thiên địa du ngàn

Duyên không vẹn bởi thiên cơ đã định
Cá suy tư, chim bỏ bữa, thôi ăn
Chim và cá hẹn kiếp sau sát cánh
Chung một trời, chung tổ mộng yến oanh

Kể từ đấy, người thấy chim và cá
Chiu chắt nhau, quyến luyến mãi không rời
Mộng rẽ lối, thiên duyên tuy nghiệt ngã
Nhưng trăng thề tri kỷ đã cùng soi

Việt Đường
(06/10/2004)

Giả thử

Giả thử em như một loài cá nhỏ
Một sáng nào mãi bơi lội nhởn nhơ
Lòng thảnh thơi đuôi quẫy mạnh xa bờ
Cùng nước bạc nô đùa không biết mệt

Sông biển rộng cá làm sao bơi hết
Cứ quẩn quanh nơi góc nhỏ ven hồ
Lúc mơ màng nghe nước chảy sóng xô
Lúc buồn bã khi mưa ầm gió hú

Thân là cá chưa bao giờ được ngủ
Vì chung quanh bao điều ác đang chờ
Cua càng to quặp một cái ngắc ngơ
Lũ cá lớn nuốt ngon vào bụng rỗng

Bơi lội nước có vịt cò ngan ngỗng
Còn trên bờ chim bói cá rình quanh
Thấy từ xa phải biết lủi cho nhanh
Sơ ý chút là hồn về âm phủ.

Một bữa nọ nhìn bóng chim ủ rũ
Cá nghĩ rằng chắc hắn đói chưa ăn
Trời gió mưa nên mồi kiếm khó khăn
Đừng ngoi mặt bị túm đầu thì khổ.

Nếu thương cá chim hãy bay về tổ
Tìm thức ăn bằng trái chín trong rừng...

Yên Hà

Quên Làm Sao Quên ?

Quên Làm Sao Quên ?

Bao ngày tịnh tâm
Tẩy quét hồng trần
Vùi quên, xóa nhớ
Vẫn sầu sơn lâm

Nhát chém thâm đen
Hằn vết tình em
Dùi tim vọng động
Quên làm sao quên ?

Trách trời bạc tình
Thương ta bạc số
Nên phận duyên mình
Trăm năm nức nở

Buồn ơi, sầu ơi
Tình ơi, người ơi
Bao giờ sẽ cạn
Giọt sầu mặn môi ?

Dòng thơ nghiệt ngã
Đắng nghét can qua
Cung tình vụn vỡ
Rụng nát ta bà

Buồn ơi, sầu ơi
Tình ơi, người ơi
Nửa vầng trăng khuyết
Một đời nổi trôi

Việt Đường
(26/09/2004)

Sầu Viễn Xứ

Sầu Viễn Xứ

Hỡi vầng trăng khuyết bên trời
Còn không thương nhớ, ngậm ngùi gió yêu
Hỡi làn mây trắng cô liêu
Còn không thổn thức ráng chiều hoàng hôn

Hỡi sông nước lợ cuối nguồn
Còn không lưu luyến nỗi buồn phù sa
Hỡi con đò nhỏ quê nhà
Còn không đưa đón khách qua từng ngày

Hỡi em, cô bé thơ ngây
Còn không tổ quốc vơi đầy trong tim
Hỡi dân nước Việt ba miền
Còn không ước vọng bình quyền, ấm no

Hỡi người thi sĩ dệt thơ
Còn không khao khát bến bờ quê hương
Mời nâng cạn chén tha phương
Viết lên tâm sự đau thương một đời

Việt Đường
(18/09/2004)

Đêm Nhật Nguyệt

Đêm Nhật Nguyệt

Đêm là người bạn trung thành
Là chứng nhân sống mối tình đời tôi
Đêm ru câu hát lả lơi
Cùng ngàn cung điệu ạ ời thiết tha

Từ em đối bóng mặn mà
Từ tôi chất ngất, đậm đà hương em
Muốn cùng em thức trắng đêm
Sẻ bầu tâm sự, chia niềm yêu thương

Cắn chung một trái cấm buồn
Nhắp chung chén ước duyên hồng bờ môi
Và cùng nhau hẹn trọn đời
Tình nhân, tri kỷ buồn vui một dòng

Và cùng nhau đỏ ước mong
Sẽ ngày duyên thắm, tình nồng gối chăn
Đêm là giao điểm tuyệt trần
Của đôi nhật nguyệt hoang đàng nguồn yêu

Việt Đường
(10/09/2004)