1 tháng 10, 2010

Dấu Ái Địa Đàng

Dấu Ái Địa Đàng

"Chim xa cành thương cây nhớ cội
Người xa người, tội lắm người ơi
Thà rằng chẳng biết thì thôi
Biết rồi mỗi đứa một nơi sao đành"
(ca dao)


Tay vắt trán nhớ người tình vạn dặm
Thương cho mình và nhỏ nẻo trời phương
Gặp nhau chi để mỗi đứa đôi đường
Tim thổn thức bởi âm dương cách trở

Ngày đầu gặp, nụ hoa lòng nở rộ
Nét cười xinh như hai đứa trẻ thơ
Quen hồn nhiên mà ưu ái vô bờ
Chung nhịp đập, một cung đàn hơi thở

Em lí lắc, hiền lành như chú thỏ
Cũng thạo đời, ma mãnh hệt cáo non
Anh trầm ngâm mà lãng tử tâm hồn
Chẳng đành đoạn khước từ trò cút bắt

Rồi tình đến như mưa sa, bão táp
Xoáy mịt mờ cuốn lốc kẻ vào nhau
Rồi yêu thương, rồi say đắm dạt dào
Rồi hò hẹn những đêm trường thanh vắng

Buông tiếng hát liêu trai, nồng cay đắng
Em du hồn tôi đến bến hồng hoang
Hồn Bướm Mơ Tiên, dấu ái địa đàng
Từ Thức lạc động hoa vàng một thuở

Cửa tình ái ngày nối ngày rộng mở
Lời còn e nhưng cử chỉ đã như
Từng đêm huyền trên đỉnh tháp vi vu
Trăng với gió quyện lòng nhau lả lướt

Sẽ giữ mãi thiên sử tình mà mượt
Khắc trong anh hình bóng của em yêu
Những ta trao là trang sử diễm kiều
Anh ngăn nhớ ngàn kiếp sau say đắm

Việt Đường
(13/11/2004)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét