Trắng Đen
Cần chi biện giải thực hư
Thanh minh chi chuyện bá vơ, bao đồng
Cái ta hiểu, cái người không
Trắng đen phục ở giữa lòng ta em
Việt Đường
(11/03/2005)
4 tháng 10, 2010
Nối Nhịp Cầu Em Giấc Biển Sông
Nối Nhịp Cầu Em Giấc Biển Sông
Em như chú bướm dạo rong chơi
Ghé đến vườn ta giữa cuộc đời
Cánh bướm lung linh hoa ngũ sắc
Hồn ta say đắm mãi trùng khơi
Em ngự trong ta từ dạo ấy
Mỏi mòn ta giấu nỗi niềm riêng
Mùa thương mùa nhớ về si dại
Khản tiếng côn trùng rỉ rả đêm
Từ em xoải cánh bay biền biệt
Ta với sầu ta bóng quạnh hiu
Đời vẫn miệt mài giòng chảy xiết
Mặc ta lề sỏi đá cô liêu
Nếu có ngày nao em trở lại
Hương trinh thôi ngát, sắc thôi hồng
Vòng tay ta vẫn bờ thiên hải
Nối nhịp cầu em giấc biển sông
Việt Đường
(03/03/2005)
Em như chú bướm dạo rong chơi
Ghé đến vườn ta giữa cuộc đời
Cánh bướm lung linh hoa ngũ sắc
Hồn ta say đắm mãi trùng khơi
Em ngự trong ta từ dạo ấy
Mỏi mòn ta giấu nỗi niềm riêng
Mùa thương mùa nhớ về si dại
Khản tiếng côn trùng rỉ rả đêm
Từ em xoải cánh bay biền biệt
Ta với sầu ta bóng quạnh hiu
Đời vẫn miệt mài giòng chảy xiết
Mặc ta lề sỏi đá cô liêu
Nếu có ngày nao em trở lại
Hương trinh thôi ngát, sắc thôi hồng
Vòng tay ta vẫn bờ thiên hải
Nối nhịp cầu em giấc biển sông
Việt Đường
(03/03/2005)
3 tháng 10, 2010
Tình Say
Tình Say
Nếu mai đời có mỏi
Hãy về nép vai anh
Nắm tay mình bước tới
Xây hạnh phúc chân thành
Nếu mai tình lạc lối
Nhớ nhé hỡi em ơi
Phương trời anh vẫn đợi
Vẫn chờ nhau muôn đời
Ta quen từ mấy kiếp ?
Mà hiểu nhau vô bờ
Mà yêu nhau thắm thiết
Dạt dào mãi vần thơ
Từ độ vết son tình
Tô thắm mượt con tim
Vẫn anh đêm dệt mộng
Được bên người tiết trinh
Tình yêu là mật ngọt
Là ong bướm đam mê
Là cả đời vương vấn
Say ngát cõi đi về ..
Việt Đường
(25/02/2005)
Tình Khóc
Con đường xa chân mỏi
Bước nhọc nhằn không anh
Biết nơi nào sẽ tới
Lầu yêu đắp không thành
Hoàng hôn dần mất lối
Nhạt nhòa vầng trăng ơi
Hỏi mây mây biết đợi
Hỏi ai nhớ suốt đời?
Người về từ muôn kiếp
Rồi xa bỏ bến bờ
Ánh mắt nào tha thiết
Sao quên một trời thơ?
Tìm đâu tấm chân tình
Ai rót khổ vào tim
Thôi chôn vùi quá khứ
Phũ phàng đời trung trinh
Lời nào lời ngon ngọt
Tiếng nào tiếng say mê
Lòng ôm lòng trĩu nặng
Vẫn mơ bóng anh về...
Yên Hà
27.06.2008
Nếu mai đời có mỏi
Hãy về nép vai anh
Nắm tay mình bước tới
Xây hạnh phúc chân thành
Nếu mai tình lạc lối
Nhớ nhé hỡi em ơi
Phương trời anh vẫn đợi
Vẫn chờ nhau muôn đời
Ta quen từ mấy kiếp ?
Mà hiểu nhau vô bờ
Mà yêu nhau thắm thiết
Dạt dào mãi vần thơ
Từ độ vết son tình
Tô thắm mượt con tim
Vẫn anh đêm dệt mộng
Được bên người tiết trinh
Tình yêu là mật ngọt
Là ong bướm đam mê
Là cả đời vương vấn
Say ngát cõi đi về ..
Việt Đường
(25/02/2005)
Tình Khóc
Con đường xa chân mỏi
Bước nhọc nhằn không anh
Biết nơi nào sẽ tới
Lầu yêu đắp không thành
Hoàng hôn dần mất lối
Nhạt nhòa vầng trăng ơi
Hỏi mây mây biết đợi
Hỏi ai nhớ suốt đời?
Người về từ muôn kiếp
Rồi xa bỏ bến bờ
Ánh mắt nào tha thiết
Sao quên một trời thơ?
Tìm đâu tấm chân tình
Ai rót khổ vào tim
Thôi chôn vùi quá khứ
Phũ phàng đời trung trinh
Lời nào lời ngon ngọt
Tiếng nào tiếng say mê
Lòng ôm lòng trĩu nặng
Vẫn mơ bóng anh về...
Yên Hà
27.06.2008
Vướng Vòng Tục Lụy
Vướng Vòng Tục Lụy
Tuyết rơi trắng xoá chân trời
Nghe lòng se thắt dòng đời quạnh hiu
Vẫn ta với bóng muôn chiều
Vẫn ta ngược dốc xuôi đèo cô đơn
Trăm năm có phiến đá buồn
Vách hồn án ngữ, buộc vòng dây oan
Vẫn ta với mộng lên ngàn
Vấp thành trăn trở, gục đàng bơ vơ
Trải bao tháng đợi năm chờ
Bao mùa lá rụng, mấy mùa trăng lên
Vẫn ta vô vọng kiếm tìm
Tiếng lòng an tịnh, hồi tim an bình
Vượt trên tiểu ngã tâm linh
Ngoi miền vô thức, vô minh đã từng
Mà tình sắc sắc không không
Vẫn ta biền biệt lạc vùng oan khiên
Việt Đường
(24/02/2005)
Tuyết rơi trắng xoá chân trời
Nghe lòng se thắt dòng đời quạnh hiu
Vẫn ta với bóng muôn chiều
Vẫn ta ngược dốc xuôi đèo cô đơn
Trăm năm có phiến đá buồn
Vách hồn án ngữ, buộc vòng dây oan
Vẫn ta với mộng lên ngàn
Vấp thành trăn trở, gục đàng bơ vơ
Trải bao tháng đợi năm chờ
Bao mùa lá rụng, mấy mùa trăng lên
Vẫn ta vô vọng kiếm tìm
Tiếng lòng an tịnh, hồi tim an bình
Vượt trên tiểu ngã tâm linh
Ngoi miền vô thức, vô minh đã từng
Mà tình sắc sắc không không
Vẫn ta biền biệt lạc vùng oan khiên
Việt Đường
(24/02/2005)
Điên Ta, Điên Người...
Điên Ta, Điên Người...
Điên ta
điên đã lâu rồi
Điên từ ban thuở
cuộc đời có em
Điên mờ sáng
điên thâu đêm
Điên dòng xa lộ
điên trên vỉa hè
Điên đường bách bộ
lòng xe
Điên sang Xuân, Hạ
điên về Thu, Đông
Điên ngoài vô cực
âm dương
Điên quên vô ngã
vô thường là đâu
Điên từ tiền kiếp
ngàn sau
Điên ta, người cũng
bể dâu khóc cười
Việt Đường
(22/02/2005)
Giây Phút Tương Phùng
2 tháng 10, 2010
Giữ Vững Tin Yêu
Bên Trời Còn Có Anh
Bên Trời Còn Có Anh
(riêng VNT)
Mười mấy năm sống Pháp
Rồi qua Mỹ ở luôn
Mầy làm anh rất buồn
Tiếc ngẩn ngơ người bạn
Mầy công nhân xưởng hãng
Lương SMIC, chút primes quèn (1)
Nhà mướn HLM (2)
Tạm đủ xài đủ sống
Em mầy sang Mỹ học
Bà chị họ đem qua
Mầy thương em thiết tha
Quyết bỏ Tây đi Mẽo
(Đời em đà thúi hẻo
Học mới tới lớp ba
Thì bỏ chữ, bỏ nhà
Ra làm công, ở mướn
Mẹ con, người mỗi hướng
Đứa sống với vú nuôi
Đứa theo mẹ ra đời
Tìm miếng cơm, manh áo
Rồi vượt biên qua đảo
Sống tróc vảy, trầy da ..
Mười mấy năm can qua
Ngẫm đời sao lận đận !)
Anh ngồi nghe, chết lặng
Biết nói gì hơn đây ?
Bởi mình thuở sang Tây
Trước sau buồn chẳng kém ..
(Thì cũng dân vượt biển
Nội trú héo mút mùa
Đời dãi nắng dầm mưa
Không người thân, quyến thuộc
Nhưng số anh còn phước
Với bằng cấp cầm tay
Chút hy vọng tương lai
Nhờ Phật Trời trì độ)
Anh với mầy, hai đứa
Thương nhau như anh em
Bởi có chung nỗi niềm
Những vết bầm quá khứ
Người đi và kẻ ở
Bịn rịn phút từ ly
Lòng trai dẫu chai lì
Cũng xuyến xao vô tận
Giã biệt em, người bạn
Đã bao năm song hành
Mai nếu đời hoạn nạn
Bên trời còn có anh ..
Việt Đường
(27/01/2005)
(1) SMIC : Salaire Minimum Interprofessionnel de Croissance = mức lương tối thiểu đảm bảo cho người đi làm; prime = tiền thưởng, tiền khuyến khích
(2) HLM : Habitation à loyer modéré = cư xá dành cho những người dân có thu nhập thấp hoặc trung bình, gia đình đông con...
(riêng VNT)
Mười mấy năm sống Pháp
Rồi qua Mỹ ở luôn
Mầy làm anh rất buồn
Tiếc ngẩn ngơ người bạn
Mầy công nhân xưởng hãng
Lương SMIC, chút primes quèn (1)
Nhà mướn HLM (2)
Tạm đủ xài đủ sống
Em mầy sang Mỹ học
Bà chị họ đem qua
Mầy thương em thiết tha
Quyết bỏ Tây đi Mẽo
(Đời em đà thúi hẻo
Học mới tới lớp ba
Thì bỏ chữ, bỏ nhà
Ra làm công, ở mướn
Mẹ con, người mỗi hướng
Đứa sống với vú nuôi
Đứa theo mẹ ra đời
Tìm miếng cơm, manh áo
Rồi vượt biên qua đảo
Sống tróc vảy, trầy da ..
Mười mấy năm can qua
Ngẫm đời sao lận đận !)
Anh ngồi nghe, chết lặng
Biết nói gì hơn đây ?
Bởi mình thuở sang Tây
Trước sau buồn chẳng kém ..
(Thì cũng dân vượt biển
Nội trú héo mút mùa
Đời dãi nắng dầm mưa
Không người thân, quyến thuộc
Nhưng số anh còn phước
Với bằng cấp cầm tay
Chút hy vọng tương lai
Nhờ Phật Trời trì độ)
Anh với mầy, hai đứa
Thương nhau như anh em
Bởi có chung nỗi niềm
Những vết bầm quá khứ
Người đi và kẻ ở
Bịn rịn phút từ ly
Lòng trai dẫu chai lì
Cũng xuyến xao vô tận
Giã biệt em, người bạn
Đã bao năm song hành
Mai nếu đời hoạn nạn
Bên trời còn có anh ..
Việt Đường
(27/01/2005)
(1) SMIC : Salaire Minimum Interprofessionnel de Croissance = mức lương tối thiểu đảm bảo cho người đi làm; prime = tiền thưởng, tiền khuyến khích
(2) HLM : Habitation à loyer modéré = cư xá dành cho những người dân có thu nhập thấp hoặc trung bình, gia đình đông con...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)