3 tháng 10, 2010

Vướng Vòng Tục Lụy

Vướng Vòng Tục Lụy

Tuyết rơi trắng xoá chân trời
Nghe lòng se thắt dòng đời quạnh hiu
Vẫn ta với bóng muôn chiều
Vẫn ta ngược dốc xuôi đèo cô đơn

Trăm năm có phiến đá buồn
Vách hồn án ngữ, buộc vòng dây oan
Vẫn ta với mộng lên ngàn
Vấp thành trăn trở, gục đàng bơ vơ

Trải bao tháng đợi năm chờ
Bao mùa lá rụng, mấy mùa trăng lên
Vẫn ta vô vọng kiếm tìm
Tiếng lòng an tịnh, hồi tim an bình

Vượt trên tiểu ngã tâm linh
Ngoi miền vô thức, vô minh đã từng
Mà tình sắc sắc không không
Vẫn ta biền biệt lạc vùng oan khiên

Việt Đường
(24/02/2005)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét