5 tháng 10, 2010

Cô Bé Tôi Yêu

Cô Bé Tôi Yêu
(riêng tặng đôi uyên ương V.N.T. & U.)

Tôi yêu
cô bé tóc mây
Dịu hiền
đầy nét thơ ngây, thật thà

Mắt nhung đen láy,
kiêu sa
Dáng người xinh xắn,
mặn mà đường duyên

Khi cười
má lúm đồng tiền
Môi hồng chúm chím,
hương trinh nồng nàn

Hoa nhường, nguyệt thẹn
dung nhan
Ngắm cô tôi dệt
mộng vàng lứa đôi

Từng đêm khấn nguyện Phật Trời
Sao cho tôi lấy được người tôi thương

Việt Đường
(23/03/2005)

4 tháng 10, 2010

Tế Vật Trần Gian

Tế Vật Trần Gian

Nghe đời vụt bay
Sầu khuất chân mây
Thác tình nhỏ máu
Suối hồn cuồng quay

Cạn chén quan san
Vốc mảnh điêu tàn
Say rừng nghiệt ngã
Lạc núi ly tan

Ngủ vực thương đau
Võng bắc cơ cầu
Mộng vờn tang tóc
Tỉnh ngục bể dâu

Thế sự trăm năm
Điêu đứng, thăng trầm
Xin làm tế vật
Lấp mồ trần gian

Việt Đường
(18/03/2005)

Lời Tiễn Biệt

Lời Tiễn Biệt
(Viết cho người thân vừa ra đi hôm nay, 16/03/2005, 2 giờ 30 sáng, Việt Nam)

Người vừa trút nhẹ hơi thở cuối
Không kịp lời trăn trối, chia tay
Hung tin nhận được sáng nay
Nghe lòng giá buốt, quắt quay nỗi buồn

Người giã biệt quê hương thống khổ
Bảy mươi năm sóng gió, gian nan
Cuốn theo vận nước thăng trầm
Chiến chinh, đói khát, tử sanh bao lần

Người nằm xuống bên đàn con cháu
Đứa mồ sâu giọt máu còn tươi
Đứa lưu vong nửa cuộc đời
Đứa quê nhà sống kiếp người trần ai

Người nằm đó, hình hài hốc hác
Như cơ đồ tan tác Việt Nam
Từ ngày chính thể vô thần
Núi sông gieo rắc lầm than, đọa đày

Thương lũ cháu thơ ngây, tội nghiệp
Mất đi người thân thiết đỡ đầu
Mai đời lắm cuộc bể dâu
Lấy ai chia sớt đớn đau, nhọc nhằn ?

Thương anh chị, họ hàng chua xót
Đầu khăn tang, lệ ướt vành môi
Và em, vạn dặm phương trời
Chốn xa không kịp nói lời từ ly

Thương mảnh đất trường kỳ đói kém
Những con đường, ngõ hẻm tối tăm
Đêm nghe ếch nhái bên đàng
Trỗi cung ai oán, trầm luân đời thường

Lời phúng điếu tiếc thương xin gửi
Đến hồn Người, linh cửu phương xa
Chúc Người yên nghỉ an hoà
Cõi Hằng siêu tịnh, chói loà Phật quang

Việt Đường
(16/03/2005)

Trắng Đen

Trắng Đen

Cần chi biện giải thực hư
Thanh minh chi chuyện bá vơ, bao đồng

Cái ta hiểu, cái người không
Trắng đen phục ở giữa lòng ta em

Việt Đường
(11/03/2005)

Thiên Tặc

Thiên Tặc

Ta trèo ngược dốc thiên duyên
Cướp em bảo vật ngang nhiên đỉnh trời

Ta bơi ngược sóng giang đời
Neo ta em giữa kiếp người trăm năm

Việt Đường
(09/03/2005)

Nối Nhịp Cầu Em Giấc Biển Sông

Nối Nhịp Cầu Em Giấc Biển Sông

Em như chú bướm dạo rong chơi
Ghé đến vườn ta giữa cuộc đời
Cánh bướm lung linh hoa ngũ sắc
Hồn ta say đắm mãi trùng khơi

Em ngự trong ta từ dạo ấy
Mỏi mòn ta giấu nỗi niềm riêng
Mùa thương mùa nhớ về si dại
Khản tiếng côn trùng rỉ rả đêm


Từ em xoải cánh bay biền biệt
Ta với sầu ta bóng quạnh hiu
Đời vẫn miệt mài giòng chảy xiết
Mặc ta lề sỏi đá cô liêu

Nếu có ngày nao em trở lại
Hương trinh thôi ngát, sắc thôi hồng
Vòng tay ta vẫn bờ thiên hải
Nối nhịp cầu em giấc biển sông

Việt Đường
(03/03/2005)

3 tháng 10, 2010

Tình Say

Tình Say

Nếu mai đời có mỏi
Hãy về nép vai anh
Nắm tay mình bước tới
Xây hạnh phúc chân thành

Nếu mai tình lạc lối
Nhớ nhé hỡi em ơi
Phương trời anh vẫn đợi
Vẫn chờ nhau muôn đời

Ta quen từ mấy kiếp ?
Mà hiểu nhau vô bờ
Mà yêu nhau thắm thiết
Dạt dào mãi vần thơ

Từ độ vết son tình
Tô thắm mượt con tim
Vẫn anh đêm dệt mộng
Được bên người tiết trinh

Tình yêu là mật ngọt
Là ong bướm đam mê
Là cả đời vương vấn
Say ngát cõi đi về ..

Việt Đường
(25/02/2005)

Tình Khóc

Con đường xa chân mỏi
Bước nhọc nhằn không anh
Biết nơi nào sẽ tới
Lầu yêu đắp không thành

Hoàng hôn dần mất lối
Nhạt nhòa vầng trăng ơi
Hỏi mây mây biết đợi
Hỏi ai nhớ suốt đời?

Người về từ muôn kiếp
Rồi xa bỏ bến bờ
Ánh mắt nào tha thiết
Sao quên một trời thơ?

Tìm đâu tấm chân tình
Ai rót khổ vào tim
Thôi chôn vùi quá khứ
Phũ phàng đời trung trinh

Lời nào lời ngon ngọt
Tiếng nào tiếng say mê
Lòng ôm lòng trĩu nặng
Vẫn mơ bóng anh về...

Yên Hà
27.06.2008

Vướng Vòng Tục Lụy

Vướng Vòng Tục Lụy

Tuyết rơi trắng xoá chân trời
Nghe lòng se thắt dòng đời quạnh hiu
Vẫn ta với bóng muôn chiều
Vẫn ta ngược dốc xuôi đèo cô đơn

Trăm năm có phiến đá buồn
Vách hồn án ngữ, buộc vòng dây oan
Vẫn ta với mộng lên ngàn
Vấp thành trăn trở, gục đàng bơ vơ

Trải bao tháng đợi năm chờ
Bao mùa lá rụng, mấy mùa trăng lên
Vẫn ta vô vọng kiếm tìm
Tiếng lòng an tịnh, hồi tim an bình

Vượt trên tiểu ngã tâm linh
Ngoi miền vô thức, vô minh đã từng
Mà tình sắc sắc không không
Vẫn ta biền biệt lạc vùng oan khiên

Việt Đường
(24/02/2005)

Điên Ta, Điên Người...



Điên Ta, Điên Người...

Điên ta
điên đã lâu rồi
Điên từ ban thuở
cuộc đời có em

Điên mờ sáng
điên thâu đêm
Điên dòng xa lộ
điên trên vỉa hè

Điên đường bách bộ
lòng xe
Điên sang Xuân, Hạ
điên về Thu, Đông

Điên ngoài vô cực
âm dương
Điên quên vô ngã
vô thường là đâu

Điên từ tiền kiếp
ngàn sau
Điên ta, người cũng
bể dâu khóc cười

Việt Đường
(22/02/2005)

Giây Phút Tương Phùng

Giây Phút Tương Phùng
 Thơ ứa ra từng giọt đỏ đen
Giọt hoài giọt cảm chảy triền miên
Đỏ trong mạch máu lòng yêu nước
Đen ở buồng tim nỗi nhớ em
Tình kết trái ngày ta hội ngộ
Mộng đơm hoa thuở kẻ đoàn viên
Bao niềm khắc khoải, bao trăn trở
Sẽ nhạt nhoà trôi vực lãng quên

Việt Đường
(17/02/2005)