11 tháng 10, 2010

Tháng Năm Ghi Khắc Bóng Hình Người Thương

Tháng Năm Ghi Khắc Bóng Hình Người Thương

Trời chiều nhạt nắng
Mây trắng lững lờ
Gió ru cành nhớ ngẩn ngơ
Xạc xào tiếng gọi ơ thờ tình nhau

Dòng đời qua mau
Niềm đau đọng lại
Còn đây mãi mãi ngập lòng
Vị men ngây dại, ngát nồng hương em

Đâu dễ gì quên
Những đêm tao ngộ
Hòa chung nhịp thở nghìn trùng
Lắng nghe rung cảm nở bừng sắc hoa

Trong mỗi thiết tha
Mượt mà, sâu lắng
Chảy muôn sầu đắng, ưu tư
Xoáy mòn tâm thức, ngôn từ con tim

Hạnh phúc êm đềm
Thần tiên thuở ấy
Vẫn còn trầm ngải trong anh
Tháng năm ghi khắc bóng hình người thương..

Việt Đường
(21/07/2005)

9 tháng 10, 2010

Đã Tự Bao Giờ ...



Đã Tự Bao Giờ ...

Đã tự bao giờ nhìn dòng đời qua ngõ ?
Tiếc nuối tuổi thơ vùn vụt lướt trôi nhanh
Ký ức thuở nao thơm tho mùi tập vở
Nay vẫn trinh nguyên trải sóng gió, bụi trần

Đã tự bao giờ ta bỏ quê đi biệt ?
Để lại giòng sông, con nước lợ phù sa
Ơi mái nhà tranh, hương khói chiều da diết
Còn nét ngày xưa hay đã mất, nhạt nhoà ?

Đã tự bao giờ mình vấn vương, luyến nhớ ?
Mộng ước chung đôi xây hạnh phúc trăm năm
Mỗi mùa đi qua ôm vành trăng dang dở
Nghe thác hồn xoay niệm ray rứt, bàng hoàng

Đã tự bao giờ, tự bao giờ chẳng rõ
Lòng chất vấn lòng muôn câu hỏi vu vơ
Để tháng ngày đau bởi những lời chưa tỏ
Giá buốt dòng thơ từng ấp ủ, đợi chờ ..

Việt Đường
(09/07/2005)

8 tháng 10, 2010

Tiếng Tơ Lòng

Tiếng Tơ Lòng

Dây duyên nợ gỡ hoài chẳng thoát
Đường tình như sa mạc dẫm chân
Càng đi càng lấm bụi trần
Lún sâu ảo ảnh, nhích gần hư vô

Khi nhớ ngủ, mộng mơ trở giấc
Vọng đêm sương tiếng nấc lạc loài
Lòng ta hay khúc đàn ai
Mà thanh réo rắt, u hoài thế ru ?

Ngủ đi hỡi gió thu xào xạc
Nguyệt quang kia đã khuất chân trời
Níu chi dăm mảnh sầu rơi
Ủ say khát vọng trong đời có nhau

Thiên mệnh đã từ lâu vạch lối
Số phần ta thế giới chẳng cùng
Còn chăng là nụ cảm thông
Nở nhành tri kỷ đáy lòng chắt chiu ..

Việt Đường
(07/07/2005)

Kiếp Người Rồi Cũng Qua ..

Kiếp Người Rồi Cũng Qua ..

Trút hết yêu thương hiến gởi người
Mà người vẫn mãi sầu khôn nguôi
Tình chân chưa đủ làm xoa dịu
Dĩ vãng đau thương của một thời

Ngửa mặt hỏi trời xanh, núi bạc
Còn chăng bác ái thế gian này ?
Nghe trên đỉnh gió ai cười nhạt
Nhỏ xuống mưa buồn thấm buốt vai

Thế đó trăm năm đời bão nổi
Đời thường là một chuỗi thăng trầm
Nợ duyên, định mệnh làm sao vói ?
Ước vọng mù khơi bóng dáng xuân

Mặc nhé em ơi sầu nặng gánh
Truân chuyên, oan trái phận con người
Buông lơi nỗi nhọc lòng canh cánh
Dựa sát đời nhau ta sánh đôi ..

Việt Đường
(06/07/2005)

Nghiệp Chướng Đời Nhau

Nghiệp Chướng Đời Nhau

Thiền đâu dễ, tịnh lòng đâu dễ
Bởi ta em cũng chỉ như nhau
Cõi tình trăn trở nỗi sầu
Khát khao xây mộng dạt dào lứa đôi

Vòng duyên nợ cả đời luẩn quẩn
Kết dây oan sợi ngắn sợi dài
Quấn ta vào chuỗi u hoài
Vấn vương, vương vấn đêm ngày nào nguôi

Tình cứ thế chơi vơi năm tháng
Nhủ lòng quên, dạ chẳng thể quên
Trong mơ thấy bóng hình em
Hiện về thấp thoáng trang huyền thoại anh

Đêm tháng Sáu chảy xanh niềm nhớ
Hồn loanh quanh giấc ngủ hao gầy
Có nhau làm bạn kiếp này
Càng sâu nghiệp chướng, càng dầy trái ngang

Việt Đường
(16/06/2005)

Dạ Khúc Trùng Phùng

Dạ Khúc Trùng Phùng

Bàn tay xiết chặt bàn tay
Níu thời gian lại cho dài luyến thương
Bên nhau nở đoá vô thường
Rượu duyên càng nhắp càng nồng ngát môi

Hãy say cạn chén, mình ơi
Cho tình sóng sánh, cho đời lên men
Thiên hà rực sáng, diệu huyền
Bởi anh hóa bướm, bởi em lột tằm

Ngân cao dạ khúc tri âm
Nghe hồn bốc cháy, nghe thân quay cuồng
Đêm hoang mở tiệc trùng phùng
Sau ngày thấp thỏm, vấn vương nhớ về

Dắt dìu đến cõi đam mê
Lửa tim vẽ lối, trăng thề soi nhau
Thấy em ngây ngất má đào
Và anh lạc giữa rừng sao thẫn thờ..

Việt Đường
(16/06/2005)

Ân Tình Gởi Em

Ân Tình Gởi Em

Ân tình anh kết vào thơ
Gởi em phương ấy giấc mơ chưa tròn
Nở ra ngàn nhánh yêu thương
Đoá quỳnh thơm ngát, nụ hồng thắm tươi

Để em tô đẹp cuộc đời
Điểm trang hạnh phúc một thời bỏ quên
Làm trăng soi bóng tơ duyên
Ủ nồng chăn gối những đêm cô phòng

Ươm xanh khát vọng chờ mong
Xoa niềm nhung nhớ, mỏi mòn canh thâu
Ru êm giấc ngủ ngọt ngào
Bằng muôn trìu mến, bằng bao ân cần

Vẽ tương lai mở thênh thang
Có đôi ta nép nồng nàn bên nhau
Đắm say ân ái dạt dào
Thỏa năm tháng mộng, u sầu gọi tên

Việt Đường
(08/06/2005)

Say Em

Say Em

Say thơ
say tiếng hát em
Say lời dịu ngọt
êm đềm những khuya

Say hương
quyện mái tóc thề
Say niềm hạnh phúc
mỗi kề cận nhau

Say cung
vương vấn, khổ đau
Say nguồn thương nhớ,
say màu trái ngang

Say chương
khát vọng nồng nàn
Say em
từ thuở hành trang vào đời

Việt Đường
(28/05/2005)

Tri Kỷ Hẹn Thề

Tri Kỷ Hẹn Thề

Như hai đường sắt chạy song đôi
Ta hẹn bên nhau suốt cuộc đời
Người góc bể thơ gieo réo rắt
Kẻ chân mây nhạc vút chơi vơi
Tình không đặng đắng cay hoen mắt
Mộng chẳng thành chua chát ướt môi
Tri kỷ đành thôi cùng ước nguyện
Buồn vui san sẻ dẫu phương trời

Việt Đường
(03/06/2005)

7 tháng 10, 2010

Duyên Phần

Duyên Phần

Ngày xưa có gã ăn mày
Lang thang tìm thần tình ái
Lận đận, long đong tháng ngày
Vẫn chưa một lần nhìn thấy

Chàng trèo lên đỉnh non cao
Chàng bơi giữa giòng biển nộ
Chàng lần xuống đáy vực sâu
Ruổi rong nẻo đường, ngách ngõ

Ngày nọ dừng bước cửa chùa
Giữa đêm giá lạnh, gió mưa
Tứ bề khói nhang thanh tịnh
Chàng nghe sầu trỗi vu vơ

Ô kìa, dáng ai tha thướt ?
Vẻ mặt thanh tú lạ kỳ
Nguyệt thẹn hoa nhường mỗi bước
Ngất ngây lòng gã Trương Chi

Nàng tiên áo sồng chân đất
Tay nâng ngũ quả Phật đường
Bên hàng lư hương thơm ngát
Trầm buồn như ánh tà dương

Chàng ăn mày đứng ngẩn ngơ
Trước mối thiên duyên chẳng ngờ
Là đây vị thần tình ái
Hiện thân thục nữ ni cô

Từ ấy chàng thôi đi hoang
Mang khối tương tư về nàng
Ngày ngày trong căn chòi nhỏ
Âm thầm thương nhớ giai nhân

...
Ta nay đâu khác người xưa
Duyên đời một nắng hai mưa
Gặp em cũng như chưa gặp
Ngàn thu dệt mối tình mơ

Thiên mệnh trời đã định rồi
Duyên phần đôi ta đôi nơi
Bánh xe cuộc đời cứ thế
Lăn tròn theo tháng ngày trôi

Ôi tình là biển thương đau
Ôi tình là chuỗi lao đao
Tơ hồng kiếp này đứt đoạn
Còn chăng.. là những nghẹn ngào

Việt Đường
(26/05/2005)