Trời chiều nhạt nắng
Mây trắng lững lờ
Gió ru cành nhớ ngẩn ngơ
Xạc xào tiếng gọi ơ thờ tình nhau
Dòng đời qua mau
Niềm đau đọng lại
Còn đây mãi mãi ngập lòng
Vị men ngây dại, ngát nồng hương em
Đâu dễ gì quên
Những đêm tao ngộ
Hòa chung nhịp thở nghìn trùng
Lắng nghe rung cảm nở bừng sắc hoa
Trong mỗi thiết tha
Mượt mà, sâu lắng
Chảy muôn sầu đắng, ưu tư
Xoáy mòn tâm thức, ngôn từ con tim
Hạnh phúc êm đềm
Thần tiên thuở ấy
Vẫn còn trầm ngải trong anh
Tháng năm ghi khắc bóng hình người thương..
Việt Đường
(21/07/2005)