Nương Tựa Đời Nhau
Anh biết lệ em đã đổ nhiều
Buổi tình giũ áo với người yêu
Lao đao lắm bận khi sương sớm
Bải hoải nhiều phen lúc ráng chiều
Thì hãy vai này nương dáng ngọc
Cũng xin gối nọ ngả thân kiều
Bên nhau sẻ nửa từng gian khó
Đời sẽ vơi sầu bớt tịch liêu
Việt Đường
(20/01/2007)
Thái Dương Thành, JAN-20-07
Xin cho NP họa "NƯONG TỰA ĐỜI NHAU" của Hầu tước gia để góp ý :
VỢ CHỒNG ĐỀU CÓ SỐ
Trường tình lắm kẻ khổ đau nhiều.
Mà hỏi mấy ai thoát chẳng yêu ?
Vẹn ước tha hồ quên giấc tối,
Tròn mơ mặc sức sánh vai chiều.
Vong thề vẫn tiếc se cầm sắt,
Lỗi thệ còn mong nối nhịp kiều.
Nếu biết vợ chồng đều có số,
Cầm bằng chấp nhận cảnh cô liêu.
TDT, JAN-20-07
Ngô Phủ
1 tháng 7, 2011
30 tháng 6, 2011
Vẫn Dòng Hỗn Mang
Vẫn Dòng Hỗn Mang
Vẫn giữa dòng đời dọ lối đi
Vẫn mơ mai hậu dứt phân kỳ
Vẫn nhung nhớ đuổi từng câu phú
Vẫn xót xa hành mỗi vận thi
Vẫn ước nhân tình vơi thảm não
Vẫn cầu thế sự bớt lâm ly
Vẫn hồng trần đắm cơn mê muội
Vẫn lúc thiên cung đỗi ngục tỳ
Việt Đường
(20/01/2007)
Tự hoạ :
Vẫn giữa dòng đời dọ lối đi
Vẫn mơ mai hậu dứt phân kỳ
Vẫn nhung nhớ đuổi từng câu phú
Vẫn xót xa hành mỗi vận thi
Vẫn ước nhân tình vơi thảm não
Vẫn cầu thế sự bớt lâm ly
Vẫn hồng trần đắm cơn mê muội
Vẫn lúc thiên cung đỗi ngục tỳ
Việt Đường
(20/01/2007)
Tự hoạ :
Những Vết Tỳ Tâm
Vẫn nước non nhà nhắm hướng đi
Vẫn mong mỏi thấy phất hoàng kỳ
Vẫn hùng tâm trải lên con chữ
Vẫn nhiệt huyết bày xuống áng thi
Vẫn bốn biển mong về hội tụ
Vẫn năm châu ước thoát phân ly
Vẫn cười với khóc thăng trầm nẻo
Vẫn mãi trinh nguyên những vết tỳ
Việt Đường
(20/01/2007)
Vẫn nước non nhà nhắm hướng đi
Vẫn mong mỏi thấy phất hoàng kỳ
Vẫn hùng tâm trải lên con chữ
Vẫn nhiệt huyết bày xuống áng thi
Vẫn bốn biển mong về hội tụ
Vẫn năm châu ước thoát phân ly
Vẫn cười với khóc thăng trầm nẻo
Vẫn mãi trinh nguyên những vết tỳ
Việt Đường
(20/01/2007)
"Chính Chị, Chính Em"
"Chính Chị, Chính Em"
"Chính chị, chính em chả lợi gì !"
Nghe lời dấm dẳng bực ghê đi !
Tài nguyên đất nước buông vô đạo
Quốc sách non sông phó bất nghì ?
"Thấy mọt ăn giường" ôm hỉ xả
"Nhìn sâu khoét lá" giữ từ bi ?
An nhiên mình sống, ra sao mặc !
Là "ích" sao cà hỡi bạn thi ?
Việt Đường
(19/01/2007)
"Chính chị, chính em chả lợi gì !"
Nghe lời dấm dẳng bực ghê đi !
Tài nguyên đất nước buông vô đạo
Quốc sách non sông phó bất nghì ?
"Thấy mọt ăn giường" ôm hỉ xả
"Nhìn sâu khoét lá" giữ từ bi ?
An nhiên mình sống, ra sao mặc !
Là "ích" sao cà hỡi bạn thi ?
Việt Đường
(19/01/2007)
Thái Dương Thành, JAN-20-07
- Hưởng ứng với Hầu tước gia Việt Đường đôi câu cuối tuần.
Biết rằng tiêu cực là nhu nhược.
Sao chẳng đồng tâm diệt bạo tàn ?
Thì mống Vô Thần quân Cộng Sản,
Còn đâu ngự trị bán giang san ?
Kính họa thi phẩm "CHÍNH CHỊ CHÍNH EM" :
BỞI BẦY HÈN HẠ
U mê ám chướng nhủ khuyên gì,
Súc vật chó săn vẫn cứ đi.
Phản lại đồng bào : Ưng bất nghĩa.
Hùa theo cộng đảng : Chọn vô nghì.
Tham danh chẳng ngại chui lòn háng,
Hám lợi không màng cúi bợ bi.
Thảm não toàn dân tranh tối sáng,
Bởi bầy hèn hạ lập công thi.
TDT, JAN-20-07
Ngô Phủ
- Hưởng ứng với Hầu tước gia Việt Đường đôi câu cuối tuần.
Biết rằng tiêu cực là nhu nhược.
Sao chẳng đồng tâm diệt bạo tàn ?
Thì mống Vô Thần quân Cộng Sản,
Còn đâu ngự trị bán giang san ?
Kính họa thi phẩm "CHÍNH CHỊ CHÍNH EM" :
BỞI BẦY HÈN HẠ
U mê ám chướng nhủ khuyên gì,
Súc vật chó săn vẫn cứ đi.
Phản lại đồng bào : Ưng bất nghĩa.
Hùa theo cộng đảng : Chọn vô nghì.
Tham danh chẳng ngại chui lòn háng,
Hám lợi không màng cúi bợ bi.
Thảm não toàn dân tranh tối sáng,
Bởi bầy hèn hạ lập công thi.
TDT, JAN-20-07
Ngô Phủ
Sầu Khúc
Sầu Khúc
(thay lời phân ưu cùng ns Cao Ngọc Dung & tang quyến)
Đàn ai réo rắt khúc sầu miên
Khuyấy động hồ thu giấc tịnh thiền
Xào xạc đàn chim chen đỉnh núi
Lao chao lũ sóc quẩn khuôn viên
Cung trầm cung bổng đưa ai oán
Nốt nhặt nốt khoan xoáy muộn phiền
Tưới ướt muôn loài dòng suối lệ
Như lời tiễn biệt khách quy tiên
Việt Đường
(19/01/2007)
Kính họa thi phẩm "SẦU KHÚC" :
ĐỀU ẢO MỘNG
Dây văn dây vũ vuốt triền miên,
Làm bậc chân tu chốn cửa thiền.
Khó nén nghiêng tìm xuyên gác thượng,
Khôn dừng dạo kiếm khắp sân viên.
Lời ngân nức nở càng khơi thảm,
Nhạc đệm thê lương luống gợi phiền.
Thế sự cơ hồ đều ảo mộng,
Muốn quăng tất cả dạo non tiên.
TDT, JAN-20-07
(thay lời phân ưu cùng ns Cao Ngọc Dung & tang quyến)
Đàn ai réo rắt khúc sầu miên
Khuyấy động hồ thu giấc tịnh thiền
Xào xạc đàn chim chen đỉnh núi
Lao chao lũ sóc quẩn khuôn viên
Cung trầm cung bổng đưa ai oán
Nốt nhặt nốt khoan xoáy muộn phiền
Tưới ướt muôn loài dòng suối lệ
Như lời tiễn biệt khách quy tiên
Việt Đường
(19/01/2007)
Kính họa thi phẩm "SẦU KHÚC" :
ĐỀU ẢO MỘNG
Dây văn dây vũ vuốt triền miên,
Làm bậc chân tu chốn cửa thiền.
Khó nén nghiêng tìm xuyên gác thượng,
Khôn dừng dạo kiếm khắp sân viên.
Lời ngân nức nở càng khơi thảm,
Nhạc đệm thê lương luống gợi phiền.
Thế sự cơ hồ đều ảo mộng,
Muốn quăng tất cả dạo non tiên.
TDT, JAN-20-07
em về nở đoá diêu bông
em về nở đoá diêu bông
nghiêng nghiêng vạt áo em về
cho anh với bóng si mê giữa đường
chao ôi, yêu đến tột cùng
gió lùa mây tóc, nắng vương vai mềm
hình như mình vẫn chưa quên
hình như tình vẫn từng đêm gọi thầm
tiếng yêu tha thiết trăm năm
nồng hương chăn gối, ngát trầm tích duyên
em về má đỏ, môi hiền
cho anh thắp lửa trăm miền nhớ nhung
phù vân nở nhánh vô thường
để anh trèo hái diêu bông tặng người
gương tình mình lại đem soi
lược tình mình lại chải đời sắt son
mùa trăng sau khuyết lại tròn
sông chia hai nhánh rồi sông lại về
em ơi mộng ước phu thê
rồi mai sẽ vẹn câu thề phụng loan
Việt Đường
(19/01/2007)
29 tháng 6, 2011
Thủy Chung
Thệ Đáp Tình Em
Thệ Đáp Tình Em
Tình nhỏ đủ sưởi lòng anh ấm
Lúc vào đông tuyết đẫm giá băng
Cách chia mà thấy thật gần
Tin yêu thắp lửa xoá phăng mịt mùng
Xin cứ rót tận cùng nỗi nhớ
Xuống dòng thơ chan chứa tặng anh
Lời thơm như cánh hoa tình
Xinh tươi hé nở giữa nhành đào xuân
Hồn mở đón tuyệt trần em gởi
Nghe xuyến xao dâng mỗi nhịp tim
Cùng bao hạnh phúc êm đềm
Duyên ơi, anh đã yêu em kiếp này
Mai thệ ước góc gai bước tiến
Đò dẫu qua vạn chuyến gian truân
Với em xin chẳng ngại ngần
Lối chung đi trọn cuộc trần không phai
Việt Đường
(18/01/2007)
28 tháng 6, 2011
Chuyến Về Quê
(thăm hỏi bạn)
Em về quê Mẹ phỉ tình không
Ngược Bắc, xuôi Nam có đánh vòng
Hà Nội, Hải Phòng, Vinh, Phát Diệm
Sài Gòn, Đà Lạt, Huế, Bình Long ?
Lối xưa mái phủ châu sa giọt
Bạn cũ vai ôm lệ ứa dòng ?
Những nẻo mơ thăm đều ghé đến
Tha hương trở lại hẳn nao lòng ?
Lòng ngùi xúc cảm bước vào đông
Đối diện sương dầm với tuyết phong
Tưởng lại ngày Xuân tràn sắc thắm
Ôn về dịp Tết ngập hương nồng
Kia hàng bánh mứt vàng, xanh, đỏ
Nọ quán dây hoa trắng, tím, hồng
Một tháng tuy dài nhưng ngắn ngủi
So cùng nửa kiếp biệt non sông ..
Việt Đường
(07/01/2007)
27 tháng 6, 2011
Con Sẽ Về ..
Con Sẽ Về ..
(Kính tặng hương linh những đồng bào đã bỏ thây trên biển cả, những thuyền nhân đã một thời vượt biển, bất chấp mọi gian lao và sống chết để đến được những bờ bến tự do, những tập thể và cá nhân Hải Ngoại không ngơi nghỉ đấu tranh cho Dân Chủ & Nhân Quyền ở Việt Nam. Kính tặng quê hương xa cách nghìn trùng)
Mai tôi chết thắp giùm tôi ngọn nến
Cỗ quan tài khắc hai chữ "Việt Nam"
Và đừng khóc, đừng nói lời đưa tiễn
Để tôi đi thanh thản giữa thu ngàn
Để tôi đi thanh thản giữa thu ngàn
Tôi hứa sẽ, vâng, sẽ về đất Mẹ
Dẫu trăm đường, dù vạn nẻo chông chênh
Và sẽ đến, đến thật gần, bảo khẽ
Rằng "Mẹ ơi, con đã đến .. an bình !"
Từ loạn lạc trải bao mùa nắng hạn
Dòng chia đôi hai nhánh rẽ mù tăm
Tôi vẫn nhớ, vẫn khát khao tâm khảm
Được nhìn Me, dù là chỉ một lần !
Ngày chia cách tuổi vừa tròn mười sáu
Tuổi trăng rằm còn ướt mộng ca dao
Tóc còn thắm, còn thơm mùi thạch thảo
Và hồn trai còn nặng chí anh hào
Thuyền nhổ bến, tôi theo đoàn bỏ xứ
Đi thật xa .. Về đâu nhỉ ? Nào hay !
Thân chỉ biết phó dòng theo cuộc lữ
Nẻo mù khơi, xa tít tắp mây bay
Đi để thấy những mảnh đời oan nghiệt
Đồng bào tôi vất vưởng giữa biển Đông
Người bị hiếp, kẻ bị điên, bị giết
Trôi lênh đênh như lạc phách, vong hồn
Đi để hiểu, thấm nhuần câu "tỵ nạn"
Kiếp "thuyền nhân" đây đó sống lắt lay
Mã-lai Á, Phi Luật Tân, xứ Thái
Tân Gia Ba .. muôn hải đảo lưu đày
Đi để biết giá "Tự Do" phải trả :
Là nhục nhằn, là đói khát, thương đau
Sống tạm bợ trên những vùng đất lạ
Mơ ngày mai được hạnh phúc, sang giàu
Để được thế, người không ngừng cố gắng
Đem hai bàn tay trắng tự mưu sinh
Đội mưa nắng, dầm tuyết sương chẳng quản
Dốc mồ hôi, tài sức để vươn mình
Bằng nỗ lực, lòng quyết tâm sắt thép
Óc cần cù, trí nhẫn nại vô biên
Người đã đạt đích đời thường nhắm đến
Chỉ hiềm chưa .. gặp lại bóng Mẹ hiền !
Vì tranh đấu cho quê hương xứ sở
Có nhân quyền, dân chủ lẫn ấm no
Người đã thệ, nhủ dặn lòng muôn thuở
Sẽ về khi non nước đổi thay cờ
Hoặc đền đáp lúc xuôi tay, nhắm mắt
Ngày hồn thôi quay quắt mộng Kinh Kha
Đời chấm dứt kiếp viễn du lưu lạc
Về thong dong yên nghỉ giấc quê nhà
..
Mai tôi chết thắp giùm tôi ngọn nến
Cỗ quan tài khắc hai chữ "Việt Nam"
Và đừng khóc, đừng nói lời đưa tiễn
Để tôi đi thanh thản giữa thu ngàn
Tôi hứa sẽ, vâng, sẽ về đất Mẹ
Dẫu trăm đường, dù vạn nẻo chông chênh
Và sẽ đến, đến thật gần, bảo khẽ
"Mẹ Việt ơi, con đã đến .. quê mình"
Việt Đường
(04 & 05/01/2007)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)