em về nở đoá diêu bông
nghiêng nghiêng vạt áo em về
cho anh với bóng si mê giữa đường
chao ôi, yêu đến tột cùng
gió lùa mây tóc, nắng vương vai mềm
hình như mình vẫn chưa quên
hình như tình vẫn từng đêm gọi thầm
tiếng yêu tha thiết trăm năm
nồng hương chăn gối, ngát trầm tích duyên
em về má đỏ, môi hiền
cho anh thắp lửa trăm miền nhớ nhung
phù vân nở nhánh vô thường
để anh trèo hái diêu bông tặng người
gương tình mình lại đem soi
lược tình mình lại chải đời sắt son
mùa trăng sau khuyết lại tròn
sông chia hai nhánh rồi sông lại về
em ơi mộng ước phu thê
rồi mai sẽ vẹn câu thề phụng loan
Việt Đường
(19/01/2007)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét