14 tháng 8, 2011

Trăng, Em Và Tôi

Trăng, Em Và Tôi

Vầng trăng ai dát bóng em tôi
Huyền ảo lung linh nét tuyệt vời
Tối đến tôi thường ra đứng ngắm
Hồng nhan mơ tưởng kết duyên đôi

Hằng Nga người bảo ngự trong trăng
Nhưng đối với tôi dải nguyệt rằm
Là chốn lầu son em trú ngụ
Đêm về cùng cạn chén tri âm

Bên nhau một thoáng sánh muôn ngày
Chén tạc chén thù chuốc đắm say
Tôi uống môi rừng, hương tóc gió
Của em thánh nữ ngả trên vai

Khuya nay thả bước giữa vườn đêm
Trăng vẫn kia, sao chẳng thấy em ?
Bất chợt nghe hồn dâng khắc khoải
Bơ vơ như lá rụng bên thềm..

Việt Đường
(16/01/2008)


Từ Trăng em xuống...

Từ trăng em xuống một mùa xuân
Gác tía lầu son gởi Cuội Hằng
Cõi mộng trần gian mơ ước mãi
Nàng tiên bỏ cánh... bước bằng chân

Áo dài đổi tấm áo mây trời
Đũa phép từ nay đũa... gỗ thôi!
Chỉ mái tóc dài xin giữ lại
Làm duyên con gái với cuộc đời

Ca hát rong chơi tháng với ngày
Học hành thi cử kém thua ai?
Nàng tiên thuở ấy... xa vời quá!
Cô bé thơ ngây chớp mắt nai.

Rồi có một hôm cô bé yêu
Nhớ người dưng quá, nhớ thật nhiều
Vì sao ai biết vì sao nhỉ?
Cứ hãy nghe trời định nghĩa yêu!

Trịnh Mộc Lan

Tan Tác

Tan Tác

Ai nép bên thềm nhớ tới ai
Co ro tựa buốt cả hình hài
Che dòng lệ tủi loang đôi má
Ngăn tiếng nấc hờn động sóng vai
Gió vẫn thờ ơ trôi hướng gió
Mây hoài lặng lẽ trải đường mây
Có chàng thi sĩ bên hàng nước
Xót cảnh đề thơ mấy vận này

Việt Đường
(16/01/2008)

Đêm Bão Tố

Đêm Bão Tố

Ngoài hiên bão tố thổi ầm ầm
Nghe tựa ma trơi hú cõi âm
Gió xoáy tù mù đường tối mịt
Mưa rơi lất phất phố đen sầm
Lưa thưa xe phóng dòng xiêu vẹo
Lác đác người men dáng cúi gầm
Cảnh tượng nhìn vào nghe rởn gáy
Như là tận thế sắp giờ lâm

Việt Đường
(15/01/2008)


CHẲNG LẼ

Đời ta giông tố mãi ì ầm,
Sống cõi dương mà tựa cõi âm.
Hiện tại đường đi đen mịt mịt,
Tương lai ngõ tới tối sầm sầm.
Căm hờn năm tháng còn sôi động,
Uất hận ngày đêm vẫn thét gầm.
Chẳng lẽ đây là trò định mệnh,
Cọp già đành ẩn chốn sơn lâm.

Tuệ Quang Tôn-thất Tuệ
15/01/08
Tiếng Ca Em

Tiếng ca trầm lắng chứa chan sầu
Mấy thuở đời ta sẻ nỗi đau
Vẫn dịu thanh âm ngày nắng rát
Còn nồng ngữ điệu tháng mưa ngâu
Say sưa rót mộng canh trăn trở
Lặng lẽ trao hương khắc dãi dầu
Cách núi ngăn sông mà tựa thể
Tấc lòng quấn quýt chửa rời nhau

Việt Đường
(13/01/2008)

Tiếng Quê

Tiếng Quê

Ầm ì biển nổi sóng cồn
Nghe như tử sĩ gọi hồn đâu đây..
Tiếng hờn xé gió, bạt mây
Đọng thành mưa hận rơi đầy khắp sân
Quê xa bất chợt hóa gần
Níu hồn dạo khúc cuồng âm quốc thù
Ngả nghiêng ta giấc chân như
Lạc thần đắm giữa mịt mù cõi đêm

Việt Đường
(12/01/2008)

13 tháng 8, 2011

Mậu Tý Nào Quên Tết Mậu Thân

Mậu Tý Nào Quên Tết Mậu Thân
(để tưởng niệm 7600 oan hồn đồng bào đã bỏ mạng ở Huế & riêng tặng PD, có cha bị sát hại vào năm này, vài tháng trước khi em chào đời)

Mậu Tý nào quên Tết Mậu Thân
Năm xưa khát máu Đảng Vô Thần
Bãi Dâu.. tàn sát xua tà đạo
Gia Hội.. thanh trừng đổ ác quân
Mười chín mồ chôn : thù vẫn đỏ
Bảy nghìn xác vất : hận còn thâm
Xuân về tưởng niệm xuân ngày cũ
Suối lệ khôn vơi lúc nhớ thầm

Việt Đường
(12/01/2008)

Tình, Tiền, Tù, Tội


Nhớ Huế




Nhớ Huế

Ngữ âm rất Huế của quê tôi
Qua giọng em ngân nhớ quá thôi (*)
Giáp Tết thêm nao dòng khắc khoải
Cuối năm càng luyến nỗi bồi hồi
Chia ly ruộng lúa còn xanh mạ
Đoàn tụ mái đầu đã bạc vôi ?
Ai có về ngang nơi cố xứ
"Thương mong.." chuyển hộ ít đôi lời

Việt Đường
(30/12/2007)

(*) Pps do thi hữu Tuệ Quang gửi trong đó có đính kèm nhạc phẩm "Mây Trắng Qua Cầu"

Việt Đường ơi
đã gần 10 năm mới có dịp họa lại một bài thơ của Việt Đường

Bonne année !
hph

Ôn ơi! Huế nớ chính quê tôi
Nhớ quá mần chi cũng rứa thôi!
Ốt dột bao năm đã chẳng về
Xốn xang mấy nỗi cứ lưa hồi
Mạ buồn mạ mắng: con vong tổ
Miềng lo miềng đổ: lũ bôi vôi
Cho nên nọ dám về thăm mạ
Mong mạ bao dung bớt nặng lời

haphuonghoai
31/12/07

NGHẸN LỜI

Cách biệt lâu rồi Huế của tôi,
Tháng ngày thương nhớ mãi không thôi.
Từng mơ ngạo nghễ giờ quang phục,
Hằng ước hiên ngang gót phản hồi.
Mới đó tim tràn căng nhựa sống,
Mà nay tóc bạc trắng màu vôi.
Mấy mươi năm dệt chưa tròn mộng,
Nhắc lại chao ôi thấy nghẹn lời.

Tuệ Quang Tôn-Thất Tuệ
01/01/2008

TÂM SỰ CỦA HUẾ

Thác đỏ từ đâu phủ xuống tôi
Dân lành thê thảm quá đi thôi !
Cộng nô bạo ngược còn cai trị
Người Việt hiền lương chẳng khứ hồi
Xứ Huế ví như lò địa ngục
Cầm quyền chẳng khác ống bình vôi
Xuân về nhớ lại Mậu Thân ấy
Uất hận tràn dâng chẳng tiếc lời ......

Lâm Hoài Vũ
02/02/2008

Chào thăm quý anh, chị chúc vui khỏe đầu năm.. Xin phép được góp họa bài "Nhớ Huế" của Việt Đường, có chi không phải xin bổ khuyết. Kính

Huế Với Tôi

Ấy Huế thực ra đối với tôi
Chỉ là lai vãng khách du thôi
Vậy mà nhớ nhớ mong lui tới
Rồi cứ thương thương muồn tái hồi
Chiều xuống qua cầu mơ áo tím
Trăng lên núi khuất toát hơi vôi (*)
Chờ M, lạc mắt, bay tàn thuốc
Và cố tìm câu để mở lời.

Từ Thanh Hà, Jan-02-08

(*) Xin hiểu cương dùm, nóng như hơi vôi đang tôi

Thơ Anh Là Lửa Hồn Em

Thơ Anh Là Lửa Hồn Em
(riêng PD-VN, cảm tác theo ý tưởng từ cánh thư riêng)

Tất bật cuối năm kiếm chút tiền
Em rằng sớm tối bận liên miên
Làm nhân, gói bánh lo tơi tả
Mua lá, giao hàng chạy đảo điên
Mà óc khôn xua niềm khắc khoải
Nhưng lòng khó giữ sự an nhiên
Nhớ anh nhớ những dòng thơ ấm
Sưởi tháng ngày đau ánh diệu huyền

Việt Đường
(28/12/2007)

Xuân Xa Xứ

Xuân Xa Xứ

Vắng bóng gia đình ở xứ Tây
Nên khi Tết đến mộng giăng đầy
Chị em nhớ tới hương bao bọc
Cha mẹ thương về dáng phủ vây
Ngó cảnh ăn mừng tim quặn thắt
Nghe lời chúc tụng óc cuồng quay
Xuân nay là thứ hăm lăm nhỉ
Bỏ nước lưu vong dạt chốn này

Việt Đường
(27/12/2007)