Chiều Xuân Nhớ Mẹ
Nắng dệt vàng hanh khắp nẻo đường
Ươm đầy hạnh phúc ngọt yêu thương
Vi vu gió lướt tầm duyên đẹp
Ríu rít chim ca gửi mộng thường
Nức mũi trên cành hoa hé nhụy
Say người giữa nụ bướm mua hương
Hồn nao lữ khách chiều xuân ấm
Nhớ mẹ Âu Cơ khuất dặm trường
Việt Đường
(20/04/2009)
Chiều Xuân Nhớ Mẹ
Đưa tay hứng giọt nắng qua đường
Ấm áp muôn loài những mến thương
Vóc liễu soi hồ gom mộng thắm
Chiều xuân đón bóng gởi mơ thường
Hằn trên hoa cỏ mùa khai sắc
Gieo giữa cây cành khách luyến hương
Bỏ nước ra đi lòng khắc khoải
Cầu xin Đất Mẹ được miên trường
QuêHương
21.04.2009
Chiều Xuân Nhớ Mẹ
Rợp bóng đào mai phủ kín đường
Khơi màu kỷ niệm đậm tình thương
Vầng mây lơ lửng đan mờ ảo
Cụm khói đong đưa uốn diệu thường
Ong bướm khoe mình bên giọt nắng
Chim trời xoải cánh giữa làn hương
Như vòng tay mẹ đầy tha thiết
Ôm đứa con yêu cách biệt trường
Vancali 4.21.09
Chiều Xuân Nhớ Mẹ
(Kính họa bài “Chiều Xuân Nhớ Mẹ” của nhà thơ Việt Đường)
1/2-Ong bướm vờn hoa nuối dặm đường,
Cánh đào mơn mởn gợi sầu thương.
Mỹ miều thanh trúc tươi xinh xắn,
Quyến rũ hoàng mai đẹp lạ thường.
Mây tím lững lờ mây viễn xứ,
Nắng hồng lưu luyến nắng quê hương.
Chiều Xuân nhớ Mẹ, chùn tay phím,
Dạo khúc đàn xưa... cuộc hí trường.
&
2/2-Dạo khúc đàn xưa, cuộc hí trường,
Khói mờ án sách quyện trầm hương.
Chân trời mây điểm màu kỳ diệu,
Thủy mạc ai tô sắc khác thường.
Trau chuốt lời thơ gom nỗi nhớ,
Phơi bày ý đẹp gởi niềm thương.
Suối lòng ray rứt đời xa xứ,
Mộng đắm xuân hoa bén cỏ đường.
Du Sơn Lãng Tử
4-24-2009