Từ độ em đi giấu nỗi buồn
Ơi hời nuối tiếc những chiều sương
Trong làn khói thuốc bay xa tít
Nặng chở niềm riêng tận cuối đường
Tiễn bước nhau đi chợt hiểu là
Miên trường em lấy nửa hồn ta
Xuôi chân trời mới không về nữa
Ký ức vùi chôn dấu ngọc ngà
Xa cách muôn ngày có biết không
Là bao thương nhớ quẩn quanh lòng
Dư âm tiếng hát êm đềm cũ
Vẫn rót bên trời tiếng núi sông
Dạo gót khuya nay thấy bóng mình
Vật vờ ma quái nẻo ba sinh
Hồng nhan mấy thuở tìm vô vọng
Cứa nát hồn trai mối hận tình
Việt Đường
(07/04/2009)
Viết vầy nè, anh trai thích không?
Sầu Tư
Từ độ em đi biệt phố phường
Anh về mái tóc đẫm màu sương
Trán nhăn má hóp sầu tuôn chảy
Chống gậy lang thang mấy dặm đường
Trời hỡi tình yêu có phải là
Con dao bén ngọt cứa hồn ta
Trói tay buộc cẳng sao vùng vẫy
Quân tử đành thôi lụy dáng ngà.
Nếu hỏi trăm phần cũng bảo không
Em phù thủy nhỏ chẳng mềm lòng
Mặc anh xơ xác lê từng bước
Còn vái qua cầu rớt xuống sông
Ngoảnh lại buồn đau ngó bóng mình
Tìm xin bác sĩ thuốc hồi sinh
Ba viên buổi sáng chiều thêm một
Uống đã cho quên nỗi thất tình.
Yên Hà
@ Việt Đường & Yên Hà
Mến mộ tài xướng hoạ của các Huynh/Tỷ ĐH vẫn thường vào đọc nhưng không dám hoạ lại vì sợ người đời hiểu rằng "thấy người sang bắt quàng làm bạn". Hôm nay, có vài dòng mạo muội viết, xin được thứ lỗi!
EM ĐI
Biết giấu nơi nao hỡi tiếng buồn
Em đi trời phủ một chiều sương
Ái ân thôi đã tình vừa chết
Thôi nắm tay nhau tiễn đoạn đường…
Tình em buổi ấy chỉ như là
Giấc mộng ơ hờ thoảng đến ta
Uớc hẹn mà chi chung rượu đổ
Đêm hoa đã vỡ ánh trăng ngà…
Ta biết lòng ta cũng hoá không
Hoa thơm bướm đẹp chẳng nao lòng
Em đi đời đã thôi mong ước
Ai đến ai về mặc bến sông…
Ta chẳng ru ta, chẳng trách mình
Duyên tình âu cũng nợ ba sinh
Em đi ừ nhỉ đời thêm một
Thêm một lần đau với ái tình…
April 8, 2009
Đuyên Hồng
Có lúc mình em, lặng lẽ buồn
Nhìn ra con phố đã mù sương
Bơ vơ một đốm đèn khuya khoắt
Mất hút vào đêm, lạc nẻo đường.
Nỗi nhớ trong đêm có phải là
Dành riêng hình bóng của người ta
Giọng trầm vang vọng tình say đắm
Ba't ngát trăng sao, chiếu ánh ngà.
Nằm nghe trăn trở giữa thinh không
Trống vắng, cô đơn, thấm thía lòng
Đường đời cách trở, tìm đâu thấy
Quay quắt như thuyền nhớ bến sông
Chăn đơn, gối chiếc, xót thương mình
Một cõi hồng trần, kiếp phù sinh
Gian truân từ thưở tim rung động
Từ thuở hồn bay cõi mộng tình
HONG VU LAN NHI
0 nhận xét:
Đăng nhận xét