Trăng Gió Tương Phùng
Những biết em còn ngóng đợi anh
Như trăng khuyết bóng rọi bên mành
Miên man phố nhỏ đìu hiu đứng
Lặng lẽ đêm dài áo não canh
Một khối tình chung luôn ước thệ
Trăm năm nghĩa vẹn vẫn mơ dành
Nghe hồn bất chợt lao xao hóa
Ngọn gió tương phùng dệt ý thanh
Việt Đường
(15/07/2013)
CHỜ ĐỢI
Bao ngày hiu quạnh vắng xa anh
Em có ôm song tựa cửa mành?
Rạo rực sầu loang buông xõa tóc
Bâng khuâng đêm trắng thức tàn canh
Mộng đành ấp ủ, mơ giăng kín
Thương ráng cưu mang, nhớ để dành
Tỏa ngát hồ xanh làn sóng gợn
Liễu mềm rũ bóng dưới trăng thanh
Tiểu Lý Phi Đao
Người về qua phố Đặc Trưng
Viết bài thơ nhỏ để mừng coi sao!
Mây Gió Đợi Chờ
Bao ngày mòn mỏi đợi tin anh
Nguyệt ghé ngoài hiên dội cửa mành
Não nuột sầu tuôn chiều hết buổi
Ngậm ngùi lệ chảy tối vào canh
Gối chăn trống vắng lời an ủi
Tường vách đìu hiu tiếng dỗ dành
Dõi bóng thuyền xa về bến cũ
Xạc xào lá rụng giữa trời thanh
Yên Hà