2 tháng 12, 2018

Chơi Câu Đối


Chơi Câu Đối

Chơi đối vương vào nhức óc ghê
Sàng câu lắm lượt mỗi đi về
Vần xuôi dọ ý quên ca cẩm
Nghĩa lái lùng từ giảm ngủ nghê
Xuống bậc ghi nhanh vừa chạm cửa
Qua sân gõ gấp suýt va lề
Ngày chăm việc sở khuya say chữ
Mệt vẫn không rời bởi trót mê

Việt Đường
(02/12/2018)

1 tháng 12, 2018

Nước Mắt Thủ Thiêm, Huỳnh Thu Vân

Nước Mắt Thủ Thiêm
Sáng tác và trình bày: ca nhạc sĩ Huỳnh Thu Vân


Hôm nay tôi về, nghe lại chuyện Thủ Thiêm
Nỗi oan khiên nghẹn ngào trong tiếng nấc 
Người dân tôi, tay không còn tấc đất 
Sống lang thang, không biết phải về đâu?

Bao năm qua rồi, trôi dạt đời bể dâu
Hạnh phúc đơn sơ vỡ tan cùng giông tố 
Nước mắt Thủ Thiêm mang nặng niềm thống khổ 
Nỗi đau thương này có thấu đến trời cao?

Thủ Thiêm ơi, ôm hận đến ngàn đời
Khắp nơi nơi mãi vọng vang tiếng khóc
"Mày cần nhà hay là cần mạng sống"
Câu hỏi này biết trả lời sao đây?

Thủ Thiêm ơi, bao giờ sẽ đổi thay
Để dân tôi sống cuộc đời yên ấm
Cho em thơ, mặt rạng ngời tươi thắm
Khi xuân về trên mảnh đất Thủ Thiêm

Huỳnh Thu Vân

30 tháng 11, 2018

Vun Xới Yêu Thương Nảy Nở Chồi


Vun Xới Yêu Thương Nảy Nở Chồi

Đã biết dương gian lắm hận sầu
Sao còn toan tính hại chi nhau
Sao không cứu giúp và nâng đỡ
Cuộc sống nơi nơi sớm mạnh giàu?

Đã hiểu đời là chốn tạm dung
Sao chưa nhắc nhở nắm tay cùng
Khơi nguồn bác ái về trăm ngõ
Giải thoát tiêu điều, diệt ác hung?

Đã ngộ thân này một sớm nao
Hư vô tan biến sẽ bay vào 
Sao lòng độ lượng không nuôi giữ
Nghĩa cả, ân tình gắng gửi trao?

Đã thấu, ai ơi, thấu triệt rồi
Xin đừng lần lữa, quyết ngay thôi
Muôn người như một hòa chung sức
Vun xới yêu thương nảy nở chồi

Việt Đường
(30/11/2018)

25 tháng 11, 2018

Trả Lại Dân Tôi, Thơ Trùng Quang Hoài Nam, nhạc và trình bày Huỳnh Thu Vân

TRẢ LẠI DÂN TÔI
Thơ: Trùng Quang Hoài Nam
Nhạc và trình bày: Huỳnh Thu Vân


Trả lại dân tôi thôn xóm thái hoà xưa
Đồng lúa trĩu bông đón ngày mùa thơm ngát
Và trong gió, tiếng ai hò man mác
Những buổi chiều về nghe thật thiết tha

Trả lại dân tôi vùng trời biển bao la
Trong sạch, dịu êm với một màu xanh thẫm 
Từng đoàn ngư dân sáng chiều ra cùng biển 
Mang cá tôm về xây dựng tương lai

Trả lại dân tôi, trả lại dân tôi 
Người mẹ Việt Nam không còn mang thương tích 
Rừng lại xanh lá, chim muông về ríu rít
Thành phố rộn ràng, tiếng chào hỏi xôn xao

Trả lại dân tôi, trả lại dân tôi
Mảnh đất cha ông, quân thù đang giày xéo
Trường Hoàng Sa đó đứng cùng Chi Lăng Ải 
Trang sử kiêu hùng vẫn đậm nét không phai

Trả lại dân tôi quyền tự chủ, tự do 
Được nói, được nghe và quyền được thấy
Trả lại dân tôi ngày trời Nam lộng lẫy 
Anh em sum vầy một tổ quốc Việt Nam

12 tháng 11, 2018

Chiếc Áo Dài


Đã lâu muốn viết bài thơ
Ngợi ca chiếc áo tôn thờ xưa nay 
Nhân bao ý tưởng dâng đầy
Gom về xin gởi vào đây ít hàng

Chiếc Áo Dài

Đặc thù văn hóa một không hai
Quyến rũ chi hơn chiếc áo dài
Tha thướt tà đưa hương mãi quyện
Dịu dàng lụa bó sắc nào phai
Eo thon ngực nở may đà khéo
Cổ đẹp đường cong khoét thực tài
Hễ khoác vô là bao thục nữ
Ngây nhìn gợi khiến bấy người trai

Việt Đường
(12/11/2018)

11 tháng 11, 2018

Lờ Nờ I Tờ Cu Nhạ


Lờ Nờ I Tờ Cu Nhạ

Để giúp cho cu Nhạ
Tập sửa phát âm sai
Cô giáo kêu về học
Đọc thật đúng câu này:

"LÃO LÝ LÙNG LÒNG LỢN
LÁI LÊN LỘ LINH LANG
LỰA LÒNG, LÔI LỦNG LẲNG
LAO LANH LẸ LẠI LÀNG"

Một tuần sau, gặp Nhạ
Cô gọi đến kiểm tra
Rồi vỗ tay khen ngợi
"Con tiến bộ lắm à!"

"Con thấy không, nào khó
Phân biệt tiếng NỜ, LỜ
Chỉ cần ta cố gắng
Sỏi đá cũng thành.. thơ!"

Nhạ cười toe, gật bảo
"Mỗi tối, con bật đèn
Câu này mang ra đọc
Riết rồi cũng thành quen!"

"Có điều, sang câu NẠ
Thì chẳng hiểu NÀM sao
Đọc NÊN NÀ NÍU NƯỠI
NẪN NỘN mãi, ối dào!"

Việt Đường
(10/11/2018)

Trời Sắp Lập Đông


Trời Sắp Lập Đông

Mùa đông lạnh giá sắp quay về
Khắp nẻo đô thành lẫn xóm quê
Gió rít canh tàn gieo ảo não
Sương sa khắc lụn thấm ê chề
Ngoài hiên cúi mặt tha nhân bước
Cuối bãi se người dạ khách lê
Cảnh vật đêm sang sầu phủ lấp
Còn chăng đối bóng nguyệt lay kề

Việt Đường
(11/11/2018)

4 tháng 11, 2018

Dường Nghe Có Tiếng Ai Vừa Gọi Tên


Dường Nghe Có Tiếng
Ai Vừa Gọi Tên

Một làn khói nhạt
Phiêu giạt chân trời
Về đâu sương khói chiều ơi
Từ khi giã biệt cõi đời bay xa

Để những xế tà
Thiết tha nhớ lại
Nghe niềm khắc khoải vây quanh
Hồn như sóng cả tròng trành biển khơi

Người dẫu xa người
Chưa vơi nỗi nhớ
Bao năm cứ ngỡ như là
Bóng hình luôn ngự bên ta không rời

Đời lững lờ trôi
Gieo lời kinh khổ
Về đây thăm mộ người xưa
Dường nghe có tiếng ai vừa gọi tên

Việt Đường
(04/11/2018)

3 tháng 11, 2018

CHIẾC GIÀY THỦ THIÊM, thơ Từ Kế Tường, nhạc & trình bày Huỳnh Thu Vân

CHIẾC GIÀY THỦ THIÊM 
Thơ: Từ Kế Tường
Nhạc & trình bày: Huỳnh Thu Vân



Nguyên tác:
CHIẾC GIÀY CỔ TÍCH CỦA CÔ GÁI THỦ THIÊM

Em lớn lên ở vùng đất Thủ Thiêm
Thời tuổi nhỏ chơi đùa cùng ruộng rẫy
Mảnh đất cha ông bùn lầy ngập chân con gái
Gió qua sông Sài Gòn, theo con phà cũng đẫm mùi hương

Hai mươi năm vùng đất nghèo lên phố, lên phường
Cô gái ước mơ đổi đời như trang cổ tích
Tới tuổi mang giày, làm duyên, tinh nghịch
Đã mong chờ chàng hoàng tử tới ướm thử vừa chân

Bỗng chốc tan hoang mảnh đất cha ông
Ngôi nhà cũ cũng lạc trôi theo thời dâu biển
Cô gái trở thành nạn nhân của phường lấn chiếm
Uất nghẹn 20 năm một tấn trò đời

Bao nhiêu dồn nén, bao nhiêu oan khiên, bao nhiêu nước mắt tuôn rơi
Người dân Thủ Thiêm sống dở, chết dở đòi công bằng, đòi trắng đen phải trái
Từ ánh mắt già nua, đến trẻ con thơ dại
Lầm lũi những phận người, lầm lũi những oan khiên

Xin lỗi dân không thể là cây đũa phù phép của thần tiên
Kẻ chiếm đất của dân phải cúi đầu nhận tội trước cán cân công lý
Củi phải vào lò, đốt sạch hết những trò ma mị
Đừng thử thách lòng dân vì cô gái ấy đã ném giày

Chiếc giày không phải trong cổ tích mà của chuyện thật hôm nay
Chuyện của Thủ Thiêm nghẹn lòng người cả nước
Đường bay của chiếc giày đã rơi khi chưa tới đích
Một gương mặt người đại diện nỗi oan khiên

Cô gái ơi, cô gái dũng cảm đất Thủ Thiêm
Chiếc giày nhỏ em ném tung những điều uất ức
Ngày mai đây hình ảnh của em sẽ đi vào trang sách
Phía sau em sẽ hiện rõ những mặt người.

(Đêm trong bệnh viện Đa khoa KVLK 20-10-2018) 
Từ Kế Tường

Phổ bản:
CHIẾC GIÀY THỦ THIÊM

Em lớn lên với vùng đất Thủ Thiêm 
Tuổi ấu thơ chơi đùa cùng ruộng lúa
Mảnh đất ông cha bùn ngập chân lầy lụa
Gió qua sông Sài Gòn theo phà đẫm mùi hương

Qua mấy mươi năm một ngày chợt tang thương
Mảnh đất cha ông mất theo trò dâu biển
Nơi nhà cũ bọn cường hào lấn chiếm
Điêu đứng những phận người nặng trĩu nỗi oan khiên

Bao nhiêu phẫn uất và nước mắt tuôn rơi
Chuyện của Thủ Thiêm làm đau xót lòng người
Bỉ ổi trò đời đổi một câu xin lỗi
Mặc bao mảnh đời tan tác kiếp nổi trôi

Ôi yêu sao cô gái đất Thủ Thiêm
Giày nhỏ em bay để tìm công lý
Cùng bao người em đi vào thế kỷ
Thật tự hào người con gái Việt Nam

Huỳnh Thu Vân