Còn Sống Còn Đòi
(viết vui, ai hoạ được thì được... tui khen)
Hú vía ! May còn được sống nhăn
Để xin xỏ viết để cằn nhằn
Cầu Trời ngó tội ban manh áo
Lạy Chúa thương tình giúp miếng ăn
Tuyết chớ dày hiên khi giá lạnh
Mưa nên nặng hạt lúc khô cằn
Tiền vô, xăng giảm... tùm lum thứ
Thoát cảnh eo sèo buổi khó khăn
Việt Đường
(22/12/2012)
NGHÈO MÀ HAM
(Hoạ cho vui chẳng dám.. đòi khen)
Bụng đói cho nên mặt mới nhăn
Miếng xương chẳng có lấy chi nhằn ?
Van Trời thương trẻ cho manh áo
Lạy Phật trợ già giúp bữa ăn
Chiến trận đừng làm người sợ chết
Đạn bom chớ khiến kẻ lo cằn
Tình duyên may mắn cầu là được
Trang điểm dư thừa áo với khăn...
(Dư thừa vì khoả thân mà Việt Đường ơi)
LTĐQB
Đọc bài thơ "Còn Sống Còn Đòi" thấy dzui quá, SP xin phép anh Việt Đường được hoạ vui nhân cuối tuần nha. Xin mời quý AC xem bài của SP ở phía dưới bài "Còn Sống Còn Đòi" của Việt Đường.
Tuy già sức vóc cũng chưa nhăn
Dẫu phải lao lung rất nhọc nhằn
Phật độ tiền lương chi đủ mặc
Trời thương gạo tháng tính vừa ăn
Mong công việc tớ không đình trệ
Để túi hầu bao khỏi bị cằn
Nếu lỡ rơi vào hàng thất nghiệp
Đồ cầm bán hết lạnh quàng khăn
Song Phượng 22.12.2012
Cam Đành Sống Dở
(đáp lễ, kính hoạ vui)
Lâm thời buổi khó trán thường nhăn
Bởi kế sinh nhai bởi miếng nhằn
Đĩa thịt phen cầu trưa gắp lấy
Tô mì lượt ngóng tối cầm ăn
Lương nghèo khuấy miết sanh gầy guộc
Việc rối hành dai biến cộc cằn
Sống dở cam đành quên cả thú
Tìm người sửa túi với nâng khăn
Việt Đường
(23/12/2012)
Nhằn (theo
http://tratu.soha.vn/dict/vn_vn/Nh%E1%BA%B1n) :
(Động từ) : cắn từng tí một và dùng lưỡi lừa, đẩy ra những phần không ăn được. Ví dụ : nhằn hạt dưa, ăn cá nhằn xương, nhằn sạn
(Khẩu ngữ) làm để mong thu được chút ít kết quả. Ví dụ : việc ấy khó nhằn lắm