Dạ Khúc Lãng Du
Khuya nghe gió lốc thổi qua triền
Chợt dấy khôn cùng nỗi nhớ điên
Suối mắt long lanh dìm áo não
Bờ môi rạng rỡ xoá ưu phiền
Chưa bơi đã ấm màu trăng tỏ
Chẳng nhấp sao nồng vị thuốc tiên
Lý Bạch hồn ta chừng trở giấc
Say sưa dạo gót khắp trăm miền
Việt Đường
(19/03/2012)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét