Bước mỏi ta về giữa quạnh hiu
Mà nghe khúc nhớ trải khung chiều
Bóng vàng thoi thóp hàng cây rủ
Vầng bạc im lìm lối cỏ xiêu
Nép cạnh núi mờ chim trốn bão
Bơi trên sông cạn cá mong triều
Nhà hoang bụi bám nào ai đợi
Kỷ niệm xa rồi những dấu yêu?
Yên Hà
Nhớ người cảnh vật cũng buồn hiu
Lá rụng đầy sân trải tím chiều
Nghiêng ngả trăng hờn lưng mái dột
Bập bềnh gió tủi góc tường xiêu
Đàn oanh rúc bụi ngừa thiên vũ
Lũ chép trầm sông lánh thủy triều
Biết đỗi nao mừng châu hiệp phố
Êm đềm sánh bước dựng mùa yêu ?
Việt Đường
(08/01/2013)
3 nhận xét:
Bài thơ họa hay quá, sao không cho YH đọc vậy?
Bài này VĐ đọc trên NKYH thấy hay, định bụng sẽ hoạ nhưng sau đó chưa tìm ra ý nên đành để riêng qua 1 bên chờ dịp... Sau đó vô NKYH lại không được nữa. Lúc hoạ xong thì có nhiều chuyện ở sở làm điên đầu quá nên phải gác lại. Định đem vô VĐMV thì thấy có h. TH ghé, thấy không tiện nên mới đem đăng ở đây đó.
YH muốn sửa lại 2 blog nhưng không vừa ý phải đóng lại, thấy không ổn YH cho về như cũ và đã mở cửa như xưa.
Thì thấy bài thơ tưởng đâu người ta không cho mình đọc nên thắc mắc ... giờ thì hiểu rồi!
Đăng nhận xét