Ban đầu viết để giết thời gian
Cảm xúc ngờ đâu lại ứa tràn
Lúc nhớ quê nhà nung rã rượi
Khi sầu đất khách ủ miên man
Lời như nước cuộn loang ghềnh suối
Ý tựa chim đau vượt dốc ngàn
Chở hết ưu tư cùng khát vọng
Trao về chốn cũ mịt quan san
Việt Đường
(03/07/2013)
BẢO VỆ THƠ
Tâm huyết linh hồn của thế gian
Đừng cho vi khuẩn nhiễm tràn lan
Thường tình đạo nghĩa thành mơ ảo
Tột đỉnh văn minh hóa dại man
Ngắm cảnh cần chi mò đáy vực
Nhìn trời buộc phải với non ngàn
Học theo lão hổ gương trung liệt
Liều nắm xương tàn tái hạ san
Tiểu Lý Phi Đao
0 nhận xét:
Đăng nhận xét