24 tháng 9, 2010

Bút Gươm

Bút Gươm

Nhủ lòng nương náu kinh cầu
Mong quên nghiệp chướng, xa màu phù vân
Mà nào tẩy được bụi trần
Càng xa nghiệt ngã, lún chân cũng rồi

Lại đem canh bạc ra chơi
Lại như cuồng vũ biển đời cuốn trôi
Lại mong đội đá, vá trời
Nửa ta còn lại vung ngòi bút gươm

Việt Đường
(14/05/2003)

23 tháng 9, 2010

Giàu Hơn

Giàu Hơn

"Lời nói không mất tiền mua,
lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau"
(Ca dao)

Nhạy cảm là đức tính hay
Diễn suy thái quá có ngày mất nhau
Sáng nay tóc trắng bạc đầu
Ta khôn, ta dại, lại giàu giàu hơn

Việt Đường
(20/09/2003)

Mưa Lũ

Mưa Lũ

Cái vui, cái tếu trong chàng
Rụng theo trái đắng, sầu nàng ngày qua
Nhánh sông nước chảy hiền hoà
Cuốn theo mưa lũ, ta bà biển em

Việt Đường
(19/09/2003)

Sám Hối

Sám Hối

Đừng giận anh nữa nhé em
Lời vô tình thốt, cả đêm anh rầu
Giận anh bé chớ giận lâu
Để buồn vương mắt, để sầu oằn tim

Ôi chao, một phút hớ hênh
Mất rồi em nhỉ cuộc tình bấy lâu
Nước trôi, nước chảy qua cầu
Gió bay đường gió, người đau lời người

Đêm nằm thao thức chẳng vui
Trách nàng dại tính, trách tôi dại khờ
Vì em, viết mấy dòng thơ
Thay kinh sám hối, thay hờ vòng hoa

Nhận nghen, cái ngoéo cầu hòa
Nối lại nghĩa thắm, tình ta thuở nào
Đừng nhen chuốc lệ đêm sâu
Dứt tình, giũ áo, nát nhàu lòng nhau

Việt Đường
(18-09-2003)

22 tháng 9, 2010

Dấu Ái Một Đời

Dấu Ái Một Đời

Chén tình thơ chợt cạn
Bờ môi đắng nghét
Cơn khát âm ỉ, cuồng si
Ngày qua ngày
rã rời
mỏi mệt

Từ dạo ấy
ta tự mình đánh đổ
bồ rượu hoa
có bóng em sáng loà
hiện về trong chung rượu
sóng sánh, lung linh
như mảnh trăng ngà
bên trời
huyền ảo

Gã Cuội ngu ngơ
thẫn thờ bó gối
mộng mơ nhớ người
như chàng Lý Bạch
bên hồ
một thuở
say sưa

Em nhớ chăng
những lần chờ nhau trên Net
chơi trò ú tim
lăng xăng đuổi bắt
như 2 đứa trẻ thơ
tự mình bịt mắt
giả ngây, giả khờ
như thật ...

Ta trao tình
bằng những dòng thơ
lúc ngây ngô
khi táo bạo
tình tứ, chứa chan
như 2 kẻ
đã yêu nhau đằm thắm, dạt dào
tự kiếp trước

Ngưu Lang, Chức Nữ
Hồn Bướm Mơ Tiên
Lữ Bố, Điêu Thuyền
Và cuối cùng
Tình Lan và Điệp

Ta đóng kịch rất tài
Em diễn tuồng cũng giỏi
Vở kịch ấy
tuồng hát đó
ta say sưa diễn xuất
... cõi riêng

Cần chi thù lao em nhỉ
Vì 2 đứa
đã như hình với bóng
như đôi trẻ thơ
ngây ngô, chân chất
như cặp nhân tình
quỷ quái, tinh ma

Khi hồn nhiên, lãng mạn
Lúc say đắm, quay cuồng
Khi thẹn thùng, e ấp
Lúc dồn dập, đam mê
rối bời
liên tu, bất tận

Bão cấp 5, cấp 6
Gió lốc, mưa dông
cuồng phong mù mịt
ngày tận thế
cũng chẳng sánh bằng
nhịp đập lồng tim
đôi ta
khi ấy

Ta là kẻ tiên phong
Thành Cát Tư Hãn
đem hồn em
khai phá
vun xới, ươm hoa
đắp bồi, rẽ nước

cũng là kẻ
điên khùng, xuẩn dại
ngu ngốc, khù khờ
tự tay mình ... hủy hoại
nụ hoa xinh tươi
lạc thú hoang đàng
trong ta, trong em
một đêm loạn trí

Ta biết em
hụt hẫng vực sâu
tim lòng thổn thức
tìm quên trong tiếng hát
nghẹn ngào
trong lệ sầu rỉ máu

Vũ trụ yêu thương
long lanh tinh tú
trong 1 đêm
chợt hiện về ma quái
hung hãn nanh vuốt

Ánh trăng mắt em
vụt tắt
mãi mãi
mãi mãi ...

Ong bướm, tình thơ
nụ hôn, dấu ái
mật ngọt yêu đương
Em gom trả
trả hết cho ta
trong suối mắt nhạt nhoà
u ẩn


Giã biệt
Giã biệt em
tình thơ một đời ...

Việt Đường
(10/09/2003)

21 tháng 9, 2010

Đêm Nhớ Về Quê Hương


Đêm Nhớ Về Quê Hương

Mơ một lần cầm súng
Mơ một lần anh dũng với non sông

Đã nhiều lần
... nghe rừng thiêng trăn trở

Đã nhiều lần
... nghe nức nở hồn quê

Sấm dậy từng cơn
ồ ạt vang rền
cuồng cơn thịnh nộ

Quê hương đó
Nhà ta đó
Mà tay nào với tới
Mà tay nào ôm ấp được, bạn ơi

Sông nhói đau
Sóng gào dợn sóng
Bao lớp người gục ngã oan khiên
Dưới mồ chôn chủ nghĩa nhãn tiền
hoang đường, huyễn hoặc

Nghe lòng mình còn mất
Một cõi tít tắp, mù khơi
Có bè bạn chân sáo thảnh thơi
nô đùa đồng nội

Có nghe chăng bạn hỡi
Tiếng gà gáy mờ sương
Tiếng trẻ con bên đường
à ơi nhịp hát

Nghe hơi mình chợt lạc
Vọng tiếng Quốc kêu
Lời ca Quốc thiều
hào hùng một thuở

Cũng một thời năng nổ
Hăng hái xuống đường
Chính nghĩa tuyên dương
Hội luận, biểu tình hùng khí

"Quốc hồn, quốc túy
Hiếu đạo, nghĩa nhân"
Những dặn dò ân cần của phụ thân
Còn mãi đâu đây
thật gần
như những ngày đầu vượt sóng

"Sống cho đáng sống"
Tâm niệm muôn đời
Xin giữ mãi sáng ngời
ngọn đuốc lòng bền bỉ, tinh khôi
bạn hỡi !

Việt Đường
(Đêm 05/09/2003)

20 tháng 9, 2010

Tâm Nguyện Nửa Đời

Tâm Nguyện Nửa Đời
(cảm tác sau khi đọc "Trai Lão", thơ Hà Huyền Chi)

Ta soi ta trong gương
Tuổi đời cũng nửa đường
Đã làm gì ích lợi
Cho dân tộc, quê hương?

Người gần cổ lai hy
Trọn kiếp hào văn thi
Nửa đời mang Tổ Quốc
Sao lại chẳng ích gì?

Người bắn giặc nghìn viên
Bằng súng, bằng thép bút
Ta khóc cười vô duyên
Bên vận đời heo hút

Ta chẳng mong là người
Nhưng chút thôi cũng đủ
Những mong góp dâng đời
Vài yêu thương ấp ủ

Hận nước rồi sẽ báo
Bằng đấu tranh không ngừng
Chính nghĩa làm gió bão
Người bên người chung lưng

Việt Đường
(28/06/2003)

15 tháng 9, 2010

Biển Và Sa Mạc


Biển Và Sa Mạc

Anh là sa mạc cát
Em là biển là sông
Sa mạc khát biển lòng
Biển khô khan, hất hủi

Thương em, anh theo đuổi
Như bắt bóng, tầm chim
Tim héo úa, im lìm
Chờ phút giây rung cảm

Anh kết hoa trải thảm
Xây mộng đẹp lâu đài
Em đài các, liêu trai
Nào ghé nơi sa mạc

Anh cát vẫn hoàn cát
Em vẫn biển mênh mông
Hai thái cực hai lòng
Có thể nào chắp nối ?

Việt Đường
(14/05/2003)

14 tháng 9, 2010

Em Là Ma Nữ, Thiên Thần

Em Là Ma Nữ, Thiên Thần

Em là ma nữ, thiên thần
Bên em quên cả thời gian, nẻo về
Quên trời vừa sáng đã khuya
Quên đời nghìn lối, trăm bề hướng đi

Là trăng sa đọa, bướm thi
Cho ta thoát tục những khi vui buồn
Cho ta thắm nghĩa Yêu Thương
Ôm tình si dại đời thường ngẩn ngơ

Việt Đường
(08/03/2003)

23 tháng 6, 2010

Em Là Quê Hương

Em Là Quê Hương 

Em vừa thoáng gặp... sao dưng 
Tôi nghe đã mến như từng biết qua 
Chân thon bước, nét hiền hoà 
Em đi tôi ngắm mà tha thiết lòng 

Em là người Việt phải không ? 
Nhìn em tôi nhớ lại đồng ruộng xưa 
Bờ ao, giếng nước, hàng dừa 
Cong cong đê trải giậu thưa những chiều 

Em là mảnh đất tôi yêu 
Mẹ sinh cha dạy muôn điều nghĩa nhân 
Thương trao lắm nỗi ân cần 
Dù xa vạn lý luôn trân kính lòng 

Em là dáng núi hồn sông 
Bao trăng viễn xứ khát dòng về xuôi 
Ngóng sang mà luyến bồi hồi 
Mà nghe mặn đắng bờ môi vô vàn 

Em là biểu tượng quan san 
Là tinh hoa của bốn ngàn năm dư 
Là chùm trái khế ngọt lừ 
Là quê hương chẳng ngôn từ nào hơn 

Việt Đường 
(23/06/2010)


Anh là mộng ước sum vầy 
  
Anh là nước lã người dưng 
Sao như tiền kiếp đã từng gặp nhau 
Muốn yêu mà khó làm sao 
Ngỏ lời sợ trái tim đau bốn mùa 
  
Anh là giọt nắng chiều thưa 
Theo em mỗi bước cho vừa nhớ thương 
Lung linh bóng ngả trên đường 
Môi em điểm thắm chân phương nụ cười 
  
Anh là chiếc lá thu rơi 
Đậu trên vai áo vàng phơi sắc màu 
Nhẹ nâng trang sách ép vào 
Em về ươm giấc mộng đào giữa xuân 
  
Anh là cánh gió bâng khuâng 
Dìu em tắm mát trong ngần sông yêu 
Đưa em về lại những chiều 
Ngắm trời ráng đỏ lộng diều bay xa 
  
Anh rồi sẽ của... "người ta" 
Trăm năm dệt ước mùa hoa nở đầy 
Xua đi khắc khoải trùng vây 
Ngày thương tháng nhớ hao gầy có nhau?  
  
Yên Hà