21 tháng 10, 2010

O Gái Huế

O Gái Huế

O nhỏ nhà ai xinh xắn quá
Mần răng cứ đứng ngó anh cười ?
Cho anh hỏi tuổi, tên o nhé
Ừ chỉ tò mò.. biết rứa thôi

Chiếc nón bài thơ o đội nắng
Ngày xưa Mạ cũng có đeo qua
Mạ anh người Huế như o rứa
Trước cũng làm Ba phải thẫn thờ

Ba Mạ quen nhau thuở học sinh
Thuở quê còn ngập bóng đao binh
Mạ từ Quảng Trị di cư tới
Ở đậu Sài Gòn nhà Bác anh

Gặp Mạ, sinh tình Ba mến thương
Bởi cùng một xóm lại chung trường
Ngày Ba nhập ngũ, Mạ buồn lắm
Năm tháng chờ trông giữa mỏi mòn

Nghỉ phép chiều nao trở lại nhà
Ba cười khen Mạ đẹp như hoa
Ôm Ba Mạ khóc vì sung sướng
Giây phút trùng phùng thật xót xa

Hôn lễ cử hành mấy bữa sau
Đôi đàng say đắm nghĩa trầu cau
Rồi Ba xa Mạ đi biền biệt
Anh dũng hy sinh nơi tuyến đầu

Anh kể o nghe chuyện đã qua
Tự răng ? Ừ hỉ, tự răng ta ?
Chắc vì trông dáng o đôn hậu
Giông giống Mạ anh, có thể là..

O nhỏ đài trang, khuê các ơi
Lòng anh đã trót thương ai rồi
Biết làm sao ngỏ bầu tâm sự
Cùng những ước mơ chuyện lứa đôi ?

Chân thiết anh xin gửi đến o
Nỗi niềm trang trải xuống dòng thơ
Ngày sau cá nước dù không đặng
Mãi giữ trong đời bóng dáng xưa

Việt Đường
(13/10/2005)

CÂU ĐỐI - ĐỘC GIẢ ĐỘC THIỆT



Kính thưa quý bạn vui câu đối,

Vừa nói truyện với chị NB, chị có kể là trong tờ báo Con Ong Texas có vế đối lại câu : "Cô Hồng cởi áo cô Hồng trần" bằng vế "Cậu Bạch vén quần cậu Bạch đái" xin ngài ngự phê thử coi sao. Thêm vào nữa câu đối về Cô Hồng dường như đã cạn ý nên LTĐQB tôi xin góp thêm vui với một vế xuất từng gây sôi nổi trên tờ MÁI ẤM GIA ĐÌNH của nữ luật sư NGUYỄN THỊ HỒNG DIỆP. Cuộc thi vui này nhờ cụ ĐÀO HỮU DƯƠNG, một cuốn tự điển sống đứng ra làm người chấm giải :

XUẤT : ĐỘC GIẢ ĐỘC THIỆT
ĐỐI 1 : HÀNH QUÂN HÀNH DÂN (giải nhứt)
ĐỐI 2 : ĂN MÀY ĂN TAO (giải nhì)

Vì trong xứ mù tên chột làm vua, hai giải trúng đó lại do cùng một người ngáp ruồi được cả. Có lẽ tại hồi đó ít người dự thi vui nên anh chàng kia ngáp được con ruồi bự. Có một vị nữ lưu đối là THÁNH HIỀN THÁNH DỮ và NHỨT ĐỊNH LÀ CÂU CỦA CÔ ĐÓ HAY HƠN vì cô là đệ tử đích danh của thầy Thanh Lãng ở Văn Khoa và đe là sẽ tìm cho ra nguyên nhân vì đâu cụ Đào Hữu Dương tư vị hai câu trúng giải. Cho tới lúc nhà văn Nguyễn Khánh Do vạch cho cô rõ là câu của cô thất luật bằng trắc cô mới chịu im.

Đưa giai thoại này lên chỉ cốt mua vui, Lạc Thủy tôi không có ý gì khác xin quý bạn cùng thử họa cho vui

Trân trọng
LTĐQB


Kính góp vui :

XUẤT : ĐỘC GIẢ ĐỘC THIỆT ! [Khuyết Danh]
ĐỐI : CƯƠNG THƯỜNG CƯƠNG GHÊ ! [Việt Đường (10/10/2005)]


Anh Việt Đường mến,

Từ hồi biết câu "Độc Giả, Độc Thiệt" tử đối cách đây mấy chục năm, từ trước 75 kìa thì đây là lần đầu tiên tôi thấy câu "Cương Thường, Cương Ghê" của anh tương đối gần chỉnh nhất ! Khâm phục ! Chắc bác TQ chi cũng có lời khen !

Thân,
Hoàng

Từ Xa Em

Từ Xa Em

 Từ xa em, đời mịt mù, trống vắng
Hoa ngậm ngùi, nắng nhỏ lệ trong mưa
Ngày trầm ngâm, đêm chong mắt thẫn thờ
Đàn lạc phách, nhạc thở dài não nuột

Từ xa em, đời gió mây heo hút
Núi nghẹn ngào, biển trăn trở, bâng khuâng
Vũ trụ xoay vần ray rứt, bẽ bàng
Trần thế đắm giấc hỗn mang, bi thiết

Từ xa em, đời ngổn ngang thương tiếc
Ngón tay vàng khói thuốc đắng nhớ nhung
Lòng cố quên bao kỷ niệm say nồng
Những thao thức chỉ đôi mình thấu rõ

Từ xa em, anh với thơ nức nở
Con chữ buồn xào xạc giấc tương tư
Mưa lòng rơi mỗi giây phút đợi chờ
Dư âm đọng giữa muôn trùng tiếc nuối

Việt Đường
(07/10/2005)

Tiếng Hát Trong Đêm

Tiếng Hát Trong Đêm

Đêm nghe khúc hát vọng bên trời
Như gởi như trao những nỗi đời
Cung nhạc não nùng gây quyến luyến
Lời ca ai oán khiến bồi hồi
Trăng chao bóng rũ dường xao xuyến
Lá cựa mình thu vẻ ngậm ngùi
Thả nụ hôn nồng nương cánh gió
Đến em ưu ái tiếng lòng tôi

Việt Đường
(30/09/2005)

20 tháng 10, 2010

Katrina

Katrina
(Thay cho những lời chia xẻ - Kính tặng quý đồng hương, bạn hữu, thi nhân .. đang trong cảnh hoạn nạn sau cơn bão tàn khốc vừa qua)

Katrina, một cái tên thật đẹp
Nghe du dương mà hung hãn vô ngần
Em đã cướp đi bao sinh mạng người dân
Trong số đó có đồng hương tôi, da vàng, máu đỏ ?

Katrina, cái tên em nhẹ nhàng như hơi thở
Nhưng là hơi thở tử thần, đầy tà khí, yêu ma
Em đã hủy đi bao vườn tược, cửa nhà
Gia tài, xương máu của bao đời gầy dựng ?

Mississippi tiêu điều, điêu đứng
New Orleans tang tóc, đau thương
Xác người và vật nằm lăn lóc trên đường
Trôi sóng nước như những thân cây mục nát

Người còn sống lại thêm lần lưu lạc
Vỡ tổ, tan đàn, bồng bế nhau đi
Gào thét, khóc than trên bờ lũ, con đê
Thành thị hoang tàn, sông ngòi vẩn đục

Ôi những mảnh đời trầm luân, khổ nhục
Da trắng, đen, vàng cùng cảnh ngộ như nhau
"Một con ngựa đau, bỏ cỏ cả tàu"
Người xưa nói, nói giùm tôi, giùm bạn

Ai trong chúng ta đã không lần lâm nạn
Bởi chiến chinh, bởi đói khát, thiên tai ...
Ai trong chúng ta không chua xót, thở dài
Khi chứng kiến cuốn phim đời tan tác

Dòng biển người ngày mỗi ngày ào ạt
Dắt díu qua các vùng đất cận bang
Lệ ướt mi, lòng trăm mối ngổn ngang
Nương nhờ sống bên thân bằng, quyến thuộc

Những tổ chức, hội đoàn, muôn như một
Mở vòng tay nâng đỡ kẻ khốn cùng
Giúp miếng ăn, thức uống, chốn ngã lưng
Dốc công sức, tiền tài đi cứu trợ

Thảm cảnh ấy gợi bàng hoàng nỗi nhớ
Về tháng Tư khốc liệt buổi lưu vong
Đùm đế nhau giữa khói lửa mịt mùng
Người bỏ của, bỏ quê hương tìm sống ...

Sau ách nước đến tai trời táng đởm
Những nạn nhân hầu như trắng đôi tay
Nỗi đau thương hằn trên những hình hài
Trên khoé mắt, trên bờ vai run rẩy

Katrina, xin em, đừng trở lại
Đừng gieo thêm những cay đắng, oan khiên
Để bình minh được trỗi dậy sau đêm
Và sự sống bừng đâm chồi kết trái ..

Việt Đường
(27/09/2005)

Lòng Vị Tha

Lòng Vị Tha
(thân gửi NT)

Sống ở trên đời tập vị tha
Chuyện cho qua được ráng cho qua
Giận hờn chỉ khiến lòng sầu não
Trách móc thêm làm dạ xót xa
Một tiếng thuận hoà nào đáng kể
Nửa câu nhường nhịn có chi là
"Cái tôi" to kệch nên dằn xuống
Mới xứng Tử Kỳ với Bá Nha

Việt Đường
(22/09/2005)

Thái Dương Thành, SEP-22-05

Hảo tuyệt phẩm "LÒNG VỊ THA" của Việt Đường. Cho NP ké họa nơi đây :

Lục dục thất tình dẹp thiết tha,
Cho tâm yên tịnh chẳng can qua.
Tham sân tối mắt đừng kề cận,
Ái lạc mềm lòng hãy lánh xa.
Mộ đạo đạo phù nên sốt sắng,
Trọng nhân nhân trọng chớ lơ là.
Ai cười ai chế quyền thiên hạ,
Cứ tỉnh bơ mà sống nhởn nha !

TDT, SEP-22-05
Ngô Phủ

Kính quý thi hữu,

Cánh đây mấy hôm, NhưLy mang bảng "Bố Cáo" tìm thầy đi rao hỏi khắp nơi thì giữa đường gặp thi hữu Việt Đường gây sự rồi phang cho đau điếng. "Ân oán giang hồ" đó đến nay vẫn chưa nguôi ngoai. Bây chừ thấy thi hữu Việt Đường kêu gọi "Lòng Vị Tha" với người bạn NT nào đó nên NhưLy xin được phép đóng vai NT để nhất quyết :

Không Tha !!!

Hư ghê, phạm lỗi kế xin tha !
Năn nỉ ỉ ôi muốn bỏ qua
Chàng tấn công cầm hoa nhích sát
Nàng phòng thủ chọi gạch lùi xa
Phía buồn càng lộ cơn tiều tụy
Bên giận thêm bày nét lụa là
Trễ hẹn lần này không thứ tội
Về đi nhất định nghỉ chơi nha !

NhưLy
23-09-05

Gửi bé Như Ly

XÍ XÓA LỖI LẦM ĐI

Phạm lỗi rồi nên phải khấn tha
Ý qua chỉ muốn để qua qua (hí hửng)
Nên cầm hoa lại mong kê sít (thích lắm)
Sao nỡ gạch đem chọi, tránh xa ? (khổ não)
Chẳng đoái thương Đường tương với dấm (sủ)
Càng nêu giá Ngọc lụa cùng là
Ước chi nói vậy mà không vậy
Cho đặng xích gần chút xíu nha ?

Ha Ha
LTĐQB

Xin Được ..

Xin Được ..

Xin được làm mây lượn bốn phương
Mang tình yêu đến mọi tâm hồn
Cho người trọn vẹn niềm mơ ước
Hạnh phúc dạt dào toả ngát hương

Xin được làm trăng ủ tóc em
Từng khuya bó gối khóc bên thềm
Mơn man trăng lướt vùng da thịt
Như vỗ về em, sưởi ấm tim

Xin được làm ca khúc trữ tình
Ru say nhân loại giấc yên bình
Dâng đời thắm đẹp muôn lời gấm
Xoa dịu nguồn đau, những nhục hình

Xin được hoá thành hịch núi sông
Cất cao tiếng gọi giống Tiên Rồng
Vùng lên lật đổ tham tàn đỏ
Giành lại thực quyền cho nước non

Việt Đường
(22/09/2005)

18 tháng 10, 2010

Ân Tình Em Trao

Ân Tình Em Trao

Em đã bước vào cõi mộng tôi
Như vầng trăng sáng ngự bên trời
Trăng tròn, trăng khuyết, trăng vẫn thế
Xinh xắn, diệu huyền, thanh thản trôi

Em đã cho tôi những ngất ngây
Yêu thương say đắm ấm vòng tay
Hương thơm quyến rũ nồng môi mắt
Xoa dịu trong tôi nỗi lạc loài

Em đã dâng tôi thế giới riêng
Với bao ân huệ, những ưu tiên
Ngày sau, ngày tới, ngày sau nữa
Sẽ chẳng bao giờ có thể quên

Đây bức tâm thư gởi đến người
Người tình muôn thuở của lòng tôi
Tạ ơn những phút giây êm ái
Những thiết tha trao suốt cuộc đời

Việt Đường
(09/09/2005)

Mưa Trời, Mưa Đời

Mưa Trời, Mưa Đời

Vần vũ mây đen phủ kín trời
Mưa buồn sáng sớm hạt rơi rơi
Phố phường rũ bóng che xơ xác
Cây cối nghiêng mình giấu tả tơi
Sấm giật liên hồi gieo phẫn nộ
Chớp loè nối đợt trút ơi hời
Mặt đường chao đảo dòng hiu hắt
Như cõi sầu ta sóng vút khơi

Việt Đường
(05/09/2005)

16 tháng 10, 2010

Hãy Cứ Như Chưa

Hãy Cứ Như Chưa

 Ta để buồn ta nhỏ xuống thơ
Nếu em bắt gặp cứ thờ ơ
Vờ như không hiểu, không hay biết
Chẳng trách em đâu tội hững hờ

Ta giấu mộng ta ở cõi riêng
Rất hoa, rất bướm, rất thần tiên
Mai này có chợt em nhìn thấy
Đừng khuấy mộng kia giấc tịnh yên

Ta ném hồn ta giữa đỉnh trời
Người trông xin cứ để hồn trôi
Đừng tìm tháo gỡ dây tâm sự
Chỉ vướng thêm thôi nỗi ngậm ngùi

Hãy cứ như chưa, chưa thấy gì
Đừng khơi sống dậy những đam mê
Mà con tim dại còn lang bạt
Mải miết tìm quanh một lối về ..

Việt Đường
(03/09/2005)

Thái Dương Thành, SEP-03-05

* Chọc cho Hầu tước gia Việt Đường dở khóc dở cưòi cuối tuần chơi mà họa lại "HÃY CỨ NHƯ CHƯA" thành :


HAY NHƯ RỨA ĐÓ ?
Trái chín lìa cành rụng tiếng thơ,
Đâu đây văng vẳng tiếng ầu ơ ..
Thì ra ai đó ru con ngủ,
Mà kẻ bên hiên đứng chực hờ.

Đòi đoạn, não nùng, nức nở riêng,
Bao nhiêu tâm sự mượn hoa tiên,
Nắn lên, gò xuống, xong rồi đốt,
Chửa gửi được nàng dạ chẳng yên.

Trời khiến xui chi vậy hỡi trời ?
Thấy luồng gió cuốn giạt hoa trôi,
Muốn ra nghĩa cử lưng chừng mộng,
Lần lửa bâng khuâng chuốc ngậm ngùi.

Không biết tương lai sẽ được gì ?
Hay bên vực thẳm bến bờ mê,
Thi nhân lạc lối càng xa nẻo,
Hết biết phương mô ngược trở về.

TDT, SEP-03-05
Ngô Phủ

Lối hẹn nào xa

Ai để sầu rơi ướt cánh thơ
Khiến trời đang sáng phủ sương mờ
Vì đâu thơ nhỏ dòng cay đắng?
Chạnh cõi lòng em sóng ngẩn ngơ

Em ghé chiều nay qua chốn riêng
Gặp anh nơi xứ mộng thần tiên
Có hoa, có bướm và em biết
Có cả em trong những nỗi niềm

Em xuống trần gian tự cõi trăng
Đón hồn ai ném giữa đêm rằm
Ân cần mở nắp bầu tâm sự
Uống trọn tình ai giấu trở trăn

Nhẹ bước em ra khỏi giấc mơ
Nhìn anh say ngủ gối vần thơ
Giữa không gian ngát trầm hương tóc
Lối hẹn nào xa em đứng chờ

Trịnh Mộc Lan
31-01-08