Hãy Cứ Như Chưa
Ta để buồn ta nhỏ xuống thơ
Nếu em bắt gặp cứ thờ ơ
Vờ như không hiểu, không hay biết
Chẳng trách em đâu tội hững hờ
Ta giấu mộng ta ở cõi riêng
Rất hoa, rất bướm, rất thần tiên
Mai này có chợt em nhìn thấy
Đừng khuấy mộng kia giấc tịnh yên
Ta ném hồn ta giữa đỉnh trời
Người trông xin cứ để hồn trôi
Đừng tìm tháo gỡ dây tâm sự
Chỉ vướng thêm thôi nỗi ngậm ngùi
Hãy cứ như chưa, chưa thấy gì
Đừng khơi sống dậy những đam mê
Mà con tim dại còn lang bạt
Mải miết tìm quanh một lối về ..
Việt Đường
(03/09/2005)
Thái Dương Thành, SEP-03-05
* Chọc cho Hầu tước gia Việt Đường dở khóc dở cưòi cuối tuần chơi mà họa lại "HÃY CỨ NHƯ CHƯA" thành :
* Chọc cho Hầu tước gia Việt Đường dở khóc dở cưòi cuối tuần chơi mà họa lại "HÃY CỨ NHƯ CHƯA" thành :
HAY NHƯ RỨA ĐÓ ?
Trái chín lìa cành rụng tiếng thơ,
Đâu đây văng vẳng tiếng ầu ơ ..
Thì ra ai đó ru con ngủ,
Mà kẻ bên hiên đứng chực hờ.
Đòi đoạn, não nùng, nức nở riêng,
Bao nhiêu tâm sự mượn hoa tiên,
Nắn lên, gò xuống, xong rồi đốt,
Chửa gửi được nàng dạ chẳng yên.
Trời khiến xui chi vậy hỡi trời ?
Thấy luồng gió cuốn giạt hoa trôi,
Muốn ra nghĩa cử lưng chừng mộng,
Lần lửa bâng khuâng chuốc ngậm ngùi.
Không biết tương lai sẽ được gì ?
Hay bên vực thẳm bến bờ mê,
Thi nhân lạc lối càng xa nẻo,
Hết biết phương mô ngược trở về.
TDT, SEP-03-05
Ngô Phủ
Đâu đây văng vẳng tiếng ầu ơ ..
Thì ra ai đó ru con ngủ,
Mà kẻ bên hiên đứng chực hờ.
Đòi đoạn, não nùng, nức nở riêng,
Bao nhiêu tâm sự mượn hoa tiên,
Nắn lên, gò xuống, xong rồi đốt,
Chửa gửi được nàng dạ chẳng yên.
Trời khiến xui chi vậy hỡi trời ?
Thấy luồng gió cuốn giạt hoa trôi,
Muốn ra nghĩa cử lưng chừng mộng,
Lần lửa bâng khuâng chuốc ngậm ngùi.
Không biết tương lai sẽ được gì ?
Hay bên vực thẳm bến bờ mê,
Thi nhân lạc lối càng xa nẻo,
Hết biết phương mô ngược trở về.
TDT, SEP-03-05
Ngô Phủ
Lối hẹn nào xa
Ai để sầu rơi ướt cánh thơ
Khiến trời đang sáng phủ sương mờ
Vì đâu thơ nhỏ dòng cay đắng?
Chạnh cõi lòng em sóng ngẩn ngơ
Em ghé chiều nay qua chốn riêng
Gặp anh nơi xứ mộng thần tiên
Có hoa, có bướm và em biết
Có cả em trong những nỗi niềm
Em xuống trần gian tự cõi trăng
Đón hồn ai ném giữa đêm rằm
Ân cần mở nắp bầu tâm sự
Uống trọn tình ai giấu trở trăn
Nhẹ bước em ra khỏi giấc mơ
Nhìn anh say ngủ gối vần thơ
Giữa không gian ngát trầm hương tóc
Lối hẹn nào xa em đứng chờ
Trịnh Mộc Lan
31-01-08
0 nhận xét:
Đăng nhận xét