1 tháng 7, 2011

Dư Cảm


Dư Cảm

Em vẫn thế, vẫn là em ngày ấy
Suối tóc dài đen nhánh xoã bờ vai
Mắt bồ câu, e ấp dáng trang đài
Làn môi thắm thơm tho mùi hoa sữa

Em vẫn thế, vẫn là em từng thuở
Cười hồn nhiên giọng chim sáo trưa hè
Để khi về anh ngây ngất, si mê
Chân men lối nhưng lòng mơ ở lại

Em vẫn thế, vẫn nàng xuân khả ái
Hương trinh nguyên như một đoá lan rừng
Lay động hồn muôn cánh gió ngàn phương
Mây quên khóc và nắng hồng thôi nhớ

Em vẫn thế, hỡi người tình duyên nợ
Ta yêu em như sóng vỗ yêu thuyền
Như phím loan mơ nối kết dây uyên
Như Từ Thức say Giáng Hương động cổ

Chiều nay bước trên đường mòn phố nhỏ
Nghe dâng dâng dòng dư cảm khôn cùng
Biết mai này người còn của ta không
Riêng ta vẫn, vẫn một lòng .. ai đó

Việt Đường
(23/01/2007)

Mẹ Là Cánh Én Lòng Con

Mẹ Là Cánh Én Lòng Con

Mẹ là cánh én lòng con đó
Từ khi chưa biết nhớ biết yêu
Vì con tần tảo sáng chiều
Lo cơm, chạy áo, dạy điều lễ nghi

Mẹ tiêu biểu những gì đẹp nhất
Như hàng dừa, bóng mát, trăng thanh ..
Nuôi con khôn lớn an lành
Qua muôn khốn khó, điêu linh cuộc đời

Ngày con bỏ Mẹ trời phương ấy
Nhịp cầu giao ngỡ gẫy làm đôi
Hồn như thác núi ngậm ngùi
Ngóng trông, trông mãi về nơi Mẹ già

Lần con trở lại nhà năm trước
Mẹ ôm con ve vuốt thật lâu
Như xưa những lúc ốm đau
Tàn canh săn sóc, chịu bao nhọc nhằn

Trời đất khách đã gần Tết đến
Vạn chim rừng cất tiếng chào xuân
Thèm si một đoá ân cần
Tay Người thắm nở mênh mang thuở nào

Việt Đường
(23/01/2007)

Tạ Ơn


Tạ Ơn

Tạ ơn em một tấm lòng
Như sông như suối nối dòng biển anh
Tạ ơn nhau những chân thành
Ướp thơm thơ nhạc nghĩa tình sắt son

Tạ ơn Người, giấc cố hương
Miệt mài sưởi ấm đêm đông nhớ về
Giếng xanh, khói núi, hương quê
Ủ say gối mộng ngàn tia nắng ngày

Tạ ơn đời những đắm say
Muôn vinh nhục trải, bao cay đắng còn
Để ta hiểu được keo sơn
Khởi từ sinh tử đời thường mà ra

Tạ ơn mẹ, tạ ơn cha
Công lao dưỡng dục bao la biển trời
Kể từ chân đất, nằm nôi
Tới khi loạn lạc nổi trôi phương này

Tạ ơn các đấng cao dầy
Xưa nay che chở, an bày đời con
Cho con cuộc sống vuông tròn
Giúp con đi nốt đoạn đường tương lai

Việt Đường
(22/01/2007)

Đêm Trên Cành Nhớ



Trình bày NhưLy


Đêm Trên Cành Nhớ

Vẫn em là nỗi nhớ
Trôi mênh mang từng ngày
Vẫn em là đỉnh gió
Cuốn ta vùng đắm say

Là sen trên vũng buồn
Là trăng treo giữa hồn
Là mơ trên cành ước
Là cánh buồm sông Tương

Ta cách gì vói em
Ở ngày dài ngóng đêm
Ở mưa dầm khóc nắng
Sương tuyết lần dấu chim

Ta cách gì có nhau
Chung một trời chiêm bao
Đẩy xa đi hiện tại
Đắp cho đầy khát khao

Ta cách gì lãng quên
Rứt ra ngoài nhân duyên
Ngược về miền an tịnh
Xoá tro tàn con tim

Khuya ôm cung đàn hát
Nhớ, nhớ ai thật nhiều
Bóng sao tàn mờ khuất
Vẫn ta ngồi cô liêu

Việt Đường
(22/01/2007)

Nhờ Em ..


Nhờ Em ..

Nhờ em ta có được nguồn thơ
Chảy mãi dòng xanh vạn bến bờ
Như suối như sông không biết ngủ
Êm đềm uốn khúc tự ban sơ

Nhờ em ta có được tình yêu
Dẫu chịu ưu tư, luyến nhớ nhiều
Bởi những em cho là bất diệt
Không gì sánh được hạt mầm gieo

Nhờ em ta có được niềm tin
Ở bước cam go, buổi yếu mềm
Bởi lúc trong nhau hoà nhịp thở
Nề chi đất lở với trời nghiêng

Nhờ em ta có được em ơi
Những xuyến xao dâng quá tuyệt vời
Dịu ngọt phiêu lưu đời hiếm quý
Giao hoà mãi mãi đọng còn tươi

Nhờ em ta sớm hiểu ra rằng
Ở đáy tình nào có dối gian
Chẳng giới ranh lòng, không hạn hẹp
Khi lời sông biển ngỏ trăm năm

Việt Đường
(21/01/2007)

Nương Tựa Đời Nhau

Nương Tựa Đời Nhau

Anh biết lệ em đã đổ nhiều
Buổi tình giũ áo với người yêu
Lao đao lắm bận khi sương sớm
Bải hoải nhiều phen lúc ráng chiều
Thì hãy vai này nương dáng ngọc
Cũng xin gối nọ ngả thân kiều
Bên nhau sẻ nửa từng gian khó
Đời sẽ vơi sầu bớt tịch liêu

Việt Đường
(20/01/2007)

Thái Dương Thành, JAN-20-07

Xin cho NP họa "NƯONG TỰA ĐỜI NHAU" của Hầu tước gia để góp ý :

VỢ CHỒNG ĐỀU CÓ SỐ

Trường tình lắm kẻ khổ đau nhiều.
Mà hỏi mấy ai thoát chẳng yêu ?
Vẹn ước tha hồ quên giấc tối,
Tròn mơ mặc sức sánh vai chiều.
Vong thề vẫn tiếc se cầm sắt,
Lỗi thệ còn mong nối nhịp kiều.
Nếu biết vợ chồng đều có số,
Cầm bằng chấp nhận cảnh cô liêu.

TDT, JAN-20-07
Ngô Phủ

30 tháng 6, 2011

Vẫn Dòng Hỗn Mang

Vẫn Dòng Hỗn Mang

Vẫn giữa dòng đời dọ lối đi
Vẫn mơ mai hậu dứt phân kỳ
Vẫn nhung nhớ đuổi từng câu phú
Vẫn xót xa hành mỗi vận thi
Vẫn ước nhân tình vơi thảm não
Vẫn cầu thế sự bớt lâm ly
Vẫn hồng trần đắm cơn mê muội
Vẫn lúc thiên cung đỗi ngục tỳ

Việt Đường
(20/01/2007)

Tự hoạ :

Những Vết Tỳ Tâm

Vẫn nước non nhà nhắm hướng đi
Vẫn mong mỏi thấy phất hoàng kỳ
Vẫn hùng tâm trải lên con chữ
Vẫn nhiệt huyết bày xuống áng thi
Vẫn bốn biển mong về hội tụ
Vẫn năm châu ước thoát phân ly
Vẫn cười với khóc thăng trầm nẻo
Vẫn mãi trinh nguyên những vết tỳ

Việt Đường
(20/01/2007)

"Chính Chị, Chính Em"

"Chính Chị, Chính Em"

"Chính chị, chính em chả lợi gì !"
Nghe lời dấm dẳng bực ghê đi !
Tài nguyên đất nước buông vô đạo
Quốc sách non sông phó bất nghì ?
"Thấy mọt ăn giường" ôm hỉ xả
"Nhìn sâu khoét lá" giữ từ bi ?
An nhiên mình sống, ra sao mặc !
Là "ích" sao cà hỡi bạn thi ?

Việt Đường
(19/01/2007)


Thái Dương Thành, JAN-20-07

- Hưởng ứng với Hầu tước gia Việt Đường đôi câu cuối tuần.

Biết rằng tiêu cực là nhu nhược.
Sao chẳng đồng tâm diệt bạo tàn ?
Thì mống Vô Thần quân Cộng Sản,
Còn đâu ngự trị bán giang san ?

Kính họa thi phẩm "CHÍNH CHỊ CHÍNH EM" :

BỞI BẦY HÈN HẠ

U mê ám chướng nhủ khuyên gì,
Súc vật chó săn vẫn cứ đi.
Phản lại đồng bào : Ưng bất nghĩa.
Hùa theo cộng đảng : Chọn vô nghì.
Tham danh chẳng ngại chui lòn háng,
Hám lợi không màng cúi bợ bi.
Thảm não toàn dân tranh tối sáng,
Bởi bầy hèn hạ lập công thi.

TDT, JAN-20-07
Ngô Phủ

Sầu Khúc

Sầu Khúc
(thay lời phân ưu cùng ns Cao Ngọc Dung & tang quyến)

Đàn ai réo rắt khúc sầu miên
Khuyấy động hồ thu giấc tịnh thiền
Xào xạc đàn chim chen đỉnh núi
Lao chao lũ sóc quẩn khuôn viên
Cung trầm cung bổng đưa ai oán
Nốt nhặt nốt khoan xoáy muộn phiền
Tưới ướt muôn loài dòng suối lệ
Như lời tiễn biệt khách quy tiên

Việt Đường
(19/01/2007)

Kính họa thi phẩm "SẦU KHÚC" :

ĐỀU ẢO MỘNG

Dây văn dây vũ vuốt triền miên,
Làm bậc chân tu chốn cửa thiền.
Khó nén nghiêng tìm xuyên gác thượng,
Khôn dừng dạo kiếm khắp sân viên.
Lời ngân nức nở càng khơi thảm,
Nhạc đệm thê lương luống gợi phiền.
Thế sự cơ hồ đều ảo mộng,
Muốn quăng tất cả dạo non tiên.

TDT, JAN-20-07

em về nở đoá diêu bông


em về nở đoá diêu bông

nghiêng nghiêng vạt áo em về
cho anh với bóng si mê giữa đường
chao ôi, yêu đến tột cùng
gió lùa mây tóc, nắng vương vai mềm

hình như mình vẫn chưa quên
hình như tình vẫn từng đêm gọi thầm
tiếng yêu tha thiết trăm năm
nồng hương chăn gối, ngát trầm tích duyên

em về má đỏ, môi hiền
cho anh thắp lửa trăm miền nhớ nhung
phù vân nở nhánh vô thường
để anh trèo hái diêu bông tặng người

gương tình mình lại đem soi
lược tình mình lại chải đời sắt son
mùa trăng sau khuyết lại tròn
sông chia hai nhánh rồi sông lại về

em ơi mộng ước phu thê
rồi mai sẽ vẹn câu thề phụng loan

Việt Đường
(19/01/2007)