Rước Trăng Vào Gió,
Hoa Về Bướm
Tha thứ cho nhau mọi lỗi lầm
Buông hờn, rũ oán quấn trong tâm
Để nghe đời hát câu nhân ái
Tay níu gần thêm khoảng cách ngăn
Xoa dịu vì nhau những đớn đau
Để hồn vơi bớt gánh u sầu
Từ ngày đôi đứa đường hai ngả
Kẻ ở người đi cuối vực sâu
Nhích lại bên nhau rót thật đầy
Rượu nồng tri kỷ thuở nào say
Thắp lên ngọn lửa trăm năm hẹn
Nhật nguyệt xoay vần chẳng đổi thay
Nhé ! Hãy cùng nhau dệt áng thơ
Ngọt ngào tình ái buổi ban sơ
Rước trăng vào gió, hoa về bướm
Trỗi khúc nghê thường đắp mộng mơ
Việt Đường
(18/09/2007)
28 tháng 7, 2011
27 tháng 7, 2011
Vẫn Em Năm Tháng Hải Hồ Mơ Duyên
Vẫn Em Năm Tháng
Hải Hồ Mơ Duyên
Thơ em viết vẫn ngọt ngào
Như xưa cái thuở ban đầu biết yêu
Lòng anh tựa một cánh diều
Vút bay trong gió giữa chiều hoàng hôn
Mỗi câu diệu vợi vô thường
Chở đầy mộng mị, luyến thương vô bờ
Mỗi câu là kén lụa tơ
Bện nhau thêm ấm lúc mùa thu sang
Trong anh bao nỗi bẽ bàng
Bỗng nhiên thoáng chốc vỡ tan, nhạt nhoà
Nhờ em hồn lại nở hoa
Vì em thơ lại mặn mà hiến dâng
Tuy xa vạn lý, dặm ngàn
Nhưng ba sinh đã trăm năm ước cùng
Thủy chung, xin ngỏ thủy chung
Bên ai chẳng quản trăm dòng bể dâu
Thệ đời này, hẹn kiếp sau
Vẫn em hạnh phúc bền lâu mong chờ
Vẫn em nắn nót tình thơ
Ngày mơ tháng mộng hải hồ sánh duyên
Việt Đường
(18/09/2007)
Hải Hồ Mơ Duyên
Thơ em viết vẫn ngọt ngào
Như xưa cái thuở ban đầu biết yêu
Lòng anh tựa một cánh diều
Vút bay trong gió giữa chiều hoàng hôn
Mỗi câu diệu vợi vô thường
Chở đầy mộng mị, luyến thương vô bờ
Mỗi câu là kén lụa tơ
Bện nhau thêm ấm lúc mùa thu sang
Trong anh bao nỗi bẽ bàng
Bỗng nhiên thoáng chốc vỡ tan, nhạt nhoà
Nhờ em hồn lại nở hoa
Vì em thơ lại mặn mà hiến dâng
Tuy xa vạn lý, dặm ngàn
Nhưng ba sinh đã trăm năm ước cùng
Thủy chung, xin ngỏ thủy chung
Bên ai chẳng quản trăm dòng bể dâu
Thệ đời này, hẹn kiếp sau
Vẫn em hạnh phúc bền lâu mong chờ
Vẫn em nắn nót tình thơ
Ngày mơ tháng mộng hải hồ sánh duyên
Việt Đường
(18/09/2007)
Tạp Niệm Cuộc Đời
Tạp Niệm Cuộc Đời
(cho người, cho ta)
Mỗi người đều có lúc cô đơn
Tựa bức màn che chụp xuống hồn
Dị biệt, vô hình hay vạn trạng
Cũng dày trăn trở với sầu thương
Mỗi người đều có giấc mơ riêng
Hun đúc nhiều năm những nỗi niềm
Ấp ủ mong lần thành sự thật
Thỏa lòng ngóng đợi lắm ngày đêm
Mỗi người đều có phút suy tư
Quấn lấy con tim đến nát nhừ
Hay chỉ thoáng qua rồi biến mất
Đi về bất chợt khó làm ngơ
Mỗi người đều trải cảnh ly tan
Mẹ mất, cha xa, bạn chết đàng
Đau khổ đeo lòng, hành trí não
Ngày còn đứng giữa cõi trần gian
Ai đều cũng thế hỡi người ơi
Từ thuở sanh ra dấn chợ đời
Tạp niệm thường đi cùng cuộc sống
Chi bằng đón lấy đổi làm vui
Việt Đường
(13/09/2007)
(cho người, cho ta)
Mỗi người đều có lúc cô đơn
Tựa bức màn che chụp xuống hồn
Dị biệt, vô hình hay vạn trạng
Cũng dày trăn trở với sầu thương
Mỗi người đều có giấc mơ riêng
Hun đúc nhiều năm những nỗi niềm
Ấp ủ mong lần thành sự thật
Thỏa lòng ngóng đợi lắm ngày đêm
Mỗi người đều có phút suy tư
Quấn lấy con tim đến nát nhừ
Hay chỉ thoáng qua rồi biến mất
Đi về bất chợt khó làm ngơ
Mỗi người đều trải cảnh ly tan
Mẹ mất, cha xa, bạn chết đàng
Đau khổ đeo lòng, hành trí não
Ngày còn đứng giữa cõi trần gian
Ai đều cũng thế hỡi người ơi
Từ thuở sanh ra dấn chợ đời
Tạp niệm thường đi cùng cuộc sống
Chi bằng đón lấy đổi làm vui
Việt Đường
(13/09/2007)
26 tháng 7, 2011
Khi Niềm Tin Đánh Mất
Kỳ Vọng
Kỳ Vọng
Muôn trùng cánh nhạn chửa ngừng bay
Lảo đảo mang theo khát vọng đầy
Suối lệ cô miên người biển Bắc
Tấm lòng diệu vợi kẻ trời Tây
Bao năm ngóng dõi ngày hoàng đạo
Mấy thuở trông chờ buổi thái lai
Dân chủ về trên non nước Việt
Tự do no ấm khắp trong ngoài
Việt Đường
(06/09/2007)
Thái Dương Thành, SEP-09-07
- Xuyên qua "KỲ VỌNG" của VĐ, cũng cảm thấy bâng khuâng.
- Thôi đừng buồn ! Cái gì đến sẽ đến. Đâu còn đó !
- Rảnh cuối tuần, xin phép chọc VĐ đôi câu cho vui qua bài họa dưới đây.
KỲ VỌNG
Xót nhạn đi về mỏi cánh bay.
Âm tin thưa thớt thảm vơi đầy.
Đó còn thương bạn xa trời Việt ?
Đây vẫn chờ người đến đất Tây.
Khắc khoải đậm đà mùa dĩ vãng.
Ưu tư mù mịt bến tương lai.
Mai kia Dân Chủ trên quê mẹ,
Hỏi cố nhân chờ đón kẻ ngoài ?
TDT, SEP-09-07
Ngô Phủ
Hồn Tôi Em Nhốt
Hồn Tôi Em Nhốt
Em nhốt tôi bằng suối tóc mây
Sợi thương sợi nhớ xõa vai gầy
Hương thơm bồ kết lan trong gió
Đêm xuống ru hồn mộng ngất ngây
Em nhốt tôi bằng ánh mắt nhung
Long lanh nét nguyệt trải muôn trùng
Chứa đầy huyền ảo và thi ngữ
Mê hoặc hồn tôi mối vấn vương
Em nhốt tôi bằng đôi má hồng
Mịn màng như lụa xứ Hà Đông
Má kia mỗi độ sa sầu lệ
Là chảy trong tôi bấy lệ dòng
Em nhốt tôi bằng tiếng nói cười
Nhẹ nhàng như những giọt mưa rơi
Thanh âm truyền cảm, chân phương quá
Rung động mênh mang cả một đời
Em nhốt tôi bằng muôn áng thơ
Bao la khát vọng lẫn mong chờ
Thơ như ướp mật, như pha rượu
Chưa uống hồn đà luống ngẩn ngơ
Việt Đường
(05/09/2007)
Hồn anh ở trọ
Có nhốt ai đâu...đổ tội hoài!
Vai ngà tóc lụa rũ hương bay
Hồn anh ghé lại rồi say đắm
Trọ mãi nơi này, lạc lối...say
Mắt biếc mơ màng lấp lánh sao
Rèm mi khẽ chớp đọng chiêm bao
Có người lỡ ngắm tương tư mãi
Tự nhốt mình từ độ biết nhau!
Hai chiếc đồng tiền ai bỏ quên
Trên đôi má mịn nụ cười duyên
Thơm ngon như trái cây thần thánh
Có phải địa đàng hay cõi tiên?
Rạng rỡ ai cười nụ thủy tinh
Muôn hoa vạn vật cũng vươn mình
Thì thầm ai nói lời thưa thốt?
Trói bước chân anh...dải lụa tình
Nét bút ai tràn bao ý thơ
Anh xin đi lạc giữa đường tơ
Ngọt ngào êm ả không về nữa
Ở trọ suốt đời bên giấc mơ...
Sao Khuê
(19/12/2007)
Em nhốt tôi bằng suối tóc mây
Sợi thương sợi nhớ xõa vai gầy
Hương thơm bồ kết lan trong gió
Đêm xuống ru hồn mộng ngất ngây
Em nhốt tôi bằng ánh mắt nhung
Long lanh nét nguyệt trải muôn trùng
Chứa đầy huyền ảo và thi ngữ
Mê hoặc hồn tôi mối vấn vương
Em nhốt tôi bằng đôi má hồng
Mịn màng như lụa xứ Hà Đông
Má kia mỗi độ sa sầu lệ
Là chảy trong tôi bấy lệ dòng
Em nhốt tôi bằng tiếng nói cười
Nhẹ nhàng như những giọt mưa rơi
Thanh âm truyền cảm, chân phương quá
Rung động mênh mang cả một đời
Em nhốt tôi bằng muôn áng thơ
Bao la khát vọng lẫn mong chờ
Thơ như ướp mật, như pha rượu
Chưa uống hồn đà luống ngẩn ngơ
Việt Đường
(05/09/2007)
Hồn anh ở trọ
Có nhốt ai đâu...đổ tội hoài!
Vai ngà tóc lụa rũ hương bay
Hồn anh ghé lại rồi say đắm
Trọ mãi nơi này, lạc lối...say
Mắt biếc mơ màng lấp lánh sao
Rèm mi khẽ chớp đọng chiêm bao
Có người lỡ ngắm tương tư mãi
Tự nhốt mình từ độ biết nhau!
Hai chiếc đồng tiền ai bỏ quên
Trên đôi má mịn nụ cười duyên
Thơm ngon như trái cây thần thánh
Có phải địa đàng hay cõi tiên?
Rạng rỡ ai cười nụ thủy tinh
Muôn hoa vạn vật cũng vươn mình
Thì thầm ai nói lời thưa thốt?
Trói bước chân anh...dải lụa tình
Nét bút ai tràn bao ý thơ
Anh xin đi lạc giữa đường tơ
Ngọt ngào êm ả không về nữa
Ở trọ suốt đời bên giấc mơ...
Sao Khuê
(19/12/2007)
Nửa Đêm Trở Giấc
Nửa Đêm Trở Giấc
Nửa đêm trăn trở giấc
Bên nỗi nhớ không em
Rồi cả đêm quay quắt
Mơ hình bóng ai hiền
Em đến đi bao lần
Như gót Hằng lang thang
Vọng hồn tôi ngơ ngẩn
Mê khúc cõi địa đàng
Giấu trong tôi muôn chiều
Là hạt mầm thương yêu
Là hương lòng si dại
Từ dạo ấy em gieo
Giấu trong tôi miên trường
Là xao xuyến, vấn vương
Là tự tình lãng mạn
Ao ước đọng vô thường
Nửa đêm trăn trở giấc
Gom mộng nhớ xanh xao
Thắp rừng khuya hiu hắt
Gởi về ai dạt dào
Việt Đường
(05/09/2007)
Nửa đêm trăn trở giấc
Bên nỗi nhớ không em
Rồi cả đêm quay quắt
Mơ hình bóng ai hiền
Em đến đi bao lần
Như gót Hằng lang thang
Vọng hồn tôi ngơ ngẩn
Mê khúc cõi địa đàng
Giấu trong tôi muôn chiều
Là hạt mầm thương yêu
Là hương lòng si dại
Từ dạo ấy em gieo
Giấu trong tôi miên trường
Là xao xuyến, vấn vương
Là tự tình lãng mạn
Ao ước đọng vô thường
Nửa đêm trăn trở giấc
Gom mộng nhớ xanh xao
Thắp rừng khuya hiu hắt
Gởi về ai dạt dào
Việt Đường
(05/09/2007)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)