17 tháng 2, 2013

Lá Rụng Về Cội

Lá Rụng Về Cội

Lá biếc thương thay sớm bỏ rừng
Em lìa để lại tủi sầu rưng
Cô thân vợ khóc lời khôn cạn
Lẻ gối con đau tiếng chẳng ngừng
Tiếc thuở êm đềm hiên sánh bước
Ôn ngày trắc trở vách chen lưng
Hồn xuôi Cực Lạc an nhiên nhé
Mặc Tết trần gian rộn rã mừng

Việt Đường
(17/02/2013)

Chiếc Lá Xa Cành

Lìa cành bỏ cội lá xa rừng
Cố nén sao mà khoé mắt rưng
Ảnh bố con nhìn châu khó cạn
Hình chồng vợ ngắm lệ khôn ngừng
Nào khi xuống rẫy mưa lau mặt
Nọ lúc ra đồng nắng cháy lưng
Mới đó giờ đây đà vĩnh biệt
Dù cho Tết đến chẳng vui mừng

Nguyễn Phúc
(07/28/2013)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét