Tiếng Hát Trong Đêm
Đêm nghe khúc hát vọng bên trời
Như gởi như trao những nỗi đời
Cung nhạc não nùng gây quyến luyến
Lời ca ai oán khiến bồi hồi
Trăng chao bóng rũ dường xao xuyến
Lá cựa mình thu vẻ ngậm ngùi
Thả nụ hôn nồng nương cánh gió
Đến em ưu ái tiếng lòng tôi
Việt Đường
(30/09/2005)
21 tháng 10, 2010
20 tháng 10, 2010
Katrina
Katrina
(Thay cho những lời chia xẻ - Kính tặng quý đồng hương, bạn hữu, thi nhân .. đang trong cảnh hoạn nạn sau cơn bão tàn khốc vừa qua)
Katrina, một cái tên thật đẹp
Nghe du dương mà hung hãn vô ngần
Em đã cướp đi bao sinh mạng người dân
Trong số đó có đồng hương tôi, da vàng, máu đỏ ?
Katrina, cái tên em nhẹ nhàng như hơi thở
Nhưng là hơi thở tử thần, đầy tà khí, yêu ma
Em đã hủy đi bao vườn tược, cửa nhà
Gia tài, xương máu của bao đời gầy dựng ?
Mississippi tiêu điều, điêu đứng
New Orleans tang tóc, đau thương
Xác người và vật nằm lăn lóc trên đường
Trôi sóng nước như những thân cây mục nát
Người còn sống lại thêm lần lưu lạc
Vỡ tổ, tan đàn, bồng bế nhau đi
Gào thét, khóc than trên bờ lũ, con đê
Thành thị hoang tàn, sông ngòi vẩn đục
Ôi những mảnh đời trầm luân, khổ nhục
Da trắng, đen, vàng cùng cảnh ngộ như nhau
"Một con ngựa đau, bỏ cỏ cả tàu"
Người xưa nói, nói giùm tôi, giùm bạn
Ai trong chúng ta đã không lần lâm nạn
Bởi chiến chinh, bởi đói khát, thiên tai ...
Ai trong chúng ta không chua xót, thở dài
Khi chứng kiến cuốn phim đời tan tác
Dòng biển người ngày mỗi ngày ào ạt
Dắt díu qua các vùng đất cận bang
Lệ ướt mi, lòng trăm mối ngổn ngang
Nương nhờ sống bên thân bằng, quyến thuộc
Những tổ chức, hội đoàn, muôn như một
Mở vòng tay nâng đỡ kẻ khốn cùng
Giúp miếng ăn, thức uống, chốn ngã lưng
Dốc công sức, tiền tài đi cứu trợ
Thảm cảnh ấy gợi bàng hoàng nỗi nhớ
Về tháng Tư khốc liệt buổi lưu vong
Đùm đế nhau giữa khói lửa mịt mùng
Người bỏ của, bỏ quê hương tìm sống ...
Sau ách nước đến tai trời táng đởm
Những nạn nhân hầu như trắng đôi tay
Nỗi đau thương hằn trên những hình hài
Trên khoé mắt, trên bờ vai run rẩy
Katrina, xin em, đừng trở lại
Đừng gieo thêm những cay đắng, oan khiên
Để bình minh được trỗi dậy sau đêm
Và sự sống bừng đâm chồi kết trái ..
Việt Đường
(27/09/2005)
(Thay cho những lời chia xẻ - Kính tặng quý đồng hương, bạn hữu, thi nhân .. đang trong cảnh hoạn nạn sau cơn bão tàn khốc vừa qua)
Katrina, một cái tên thật đẹp
Nghe du dương mà hung hãn vô ngần
Em đã cướp đi bao sinh mạng người dân
Trong số đó có đồng hương tôi, da vàng, máu đỏ ?
Katrina, cái tên em nhẹ nhàng như hơi thở
Nhưng là hơi thở tử thần, đầy tà khí, yêu ma
Em đã hủy đi bao vườn tược, cửa nhà
Gia tài, xương máu của bao đời gầy dựng ?
Mississippi tiêu điều, điêu đứng
New Orleans tang tóc, đau thương
Xác người và vật nằm lăn lóc trên đường
Trôi sóng nước như những thân cây mục nát
Người còn sống lại thêm lần lưu lạc
Vỡ tổ, tan đàn, bồng bế nhau đi
Gào thét, khóc than trên bờ lũ, con đê
Thành thị hoang tàn, sông ngòi vẩn đục
Ôi những mảnh đời trầm luân, khổ nhục
Da trắng, đen, vàng cùng cảnh ngộ như nhau
"Một con ngựa đau, bỏ cỏ cả tàu"
Người xưa nói, nói giùm tôi, giùm bạn
Ai trong chúng ta đã không lần lâm nạn
Bởi chiến chinh, bởi đói khát, thiên tai ...
Ai trong chúng ta không chua xót, thở dài
Khi chứng kiến cuốn phim đời tan tác
Dòng biển người ngày mỗi ngày ào ạt
Dắt díu qua các vùng đất cận bang
Lệ ướt mi, lòng trăm mối ngổn ngang
Nương nhờ sống bên thân bằng, quyến thuộc
Những tổ chức, hội đoàn, muôn như một
Mở vòng tay nâng đỡ kẻ khốn cùng
Giúp miếng ăn, thức uống, chốn ngã lưng
Dốc công sức, tiền tài đi cứu trợ
Thảm cảnh ấy gợi bàng hoàng nỗi nhớ
Về tháng Tư khốc liệt buổi lưu vong
Đùm đế nhau giữa khói lửa mịt mùng
Người bỏ của, bỏ quê hương tìm sống ...
Sau ách nước đến tai trời táng đởm
Những nạn nhân hầu như trắng đôi tay
Nỗi đau thương hằn trên những hình hài
Trên khoé mắt, trên bờ vai run rẩy
Katrina, xin em, đừng trở lại
Đừng gieo thêm những cay đắng, oan khiên
Để bình minh được trỗi dậy sau đêm
Và sự sống bừng đâm chồi kết trái ..
Việt Đường
(27/09/2005)
Lòng Vị Tha
Lòng Vị Tha
(thân gửi NT)
Sống ở trên đời tập vị tha
Chuyện cho qua được ráng cho qua
Giận hờn chỉ khiến lòng sầu não
Trách móc thêm làm dạ xót xa
Một tiếng thuận hoà nào đáng kể
Nửa câu nhường nhịn có chi là
"Cái tôi" to kệch nên dằn xuống
Mới xứng Tử Kỳ với Bá Nha
Việt Đường
(22/09/2005)
Thái Dương Thành, SEP-22-05
Hảo tuyệt phẩm "LÒNG VỊ THA" của Việt Đường. Cho NP ké họa nơi đây :
Lục dục thất tình dẹp thiết tha,
Cho tâm yên tịnh chẳng can qua.
Tham sân tối mắt đừng kề cận,
Ái lạc mềm lòng hãy lánh xa.
Mộ đạo đạo phù nên sốt sắng,
Trọng nhân nhân trọng chớ lơ là.
Ai cười ai chế quyền thiên hạ,
Cứ tỉnh bơ mà sống nhởn nha !
TDT, SEP-22-05
Ngô Phủ
Hảo tuyệt phẩm "LÒNG VỊ THA" của Việt Đường. Cho NP ké họa nơi đây :
Lục dục thất tình dẹp thiết tha,
Cho tâm yên tịnh chẳng can qua.
Tham sân tối mắt đừng kề cận,
Ái lạc mềm lòng hãy lánh xa.
Mộ đạo đạo phù nên sốt sắng,
Trọng nhân nhân trọng chớ lơ là.
Ai cười ai chế quyền thiên hạ,
Cứ tỉnh bơ mà sống nhởn nha !
TDT, SEP-22-05
Ngô Phủ
Kính quý thi hữu,
Cánh đây mấy hôm, NhưLy mang bảng "Bố Cáo" tìm thầy đi rao hỏi khắp nơi thì giữa đường gặp thi hữu Việt Đường gây sự rồi phang cho đau điếng. "Ân oán giang hồ" đó đến nay vẫn chưa nguôi ngoai. Bây chừ thấy thi hữu Việt Đường kêu gọi "Lòng Vị Tha" với người bạn NT nào đó nên NhưLy xin được phép đóng vai NT để nhất quyết :
Cánh đây mấy hôm, NhưLy mang bảng "Bố Cáo" tìm thầy đi rao hỏi khắp nơi thì giữa đường gặp thi hữu Việt Đường gây sự rồi phang cho đau điếng. "Ân oán giang hồ" đó đến nay vẫn chưa nguôi ngoai. Bây chừ thấy thi hữu Việt Đường kêu gọi "Lòng Vị Tha" với người bạn NT nào đó nên NhưLy xin được phép đóng vai NT để nhất quyết :
Không Tha !!!
Hư ghê, phạm lỗi kế xin tha !
Năn nỉ ỉ ôi muốn bỏ qua
Chàng tấn công cầm hoa nhích sát
Nàng phòng thủ chọi gạch lùi xa
Phía buồn càng lộ cơn tiều tụy
Bên giận thêm bày nét lụa là
Trễ hẹn lần này không thứ tội
Về đi nhất định nghỉ chơi nha !
NhưLy
23-09-05
Gửi bé Như Ly
XÍ XÓA LỖI LẦM ĐI
Phạm lỗi rồi nên phải khấn tha
Ý qua chỉ muốn để qua qua (hí hửng)
Nên cầm hoa lại mong kê sít (thích lắm)
Sao nỡ gạch đem chọi, tránh xa ? (khổ não)
Chẳng đoái thương Đường tương với dấm (sủ)
Càng nêu giá Ngọc lụa cùng là
Ước chi nói vậy mà không vậy
Cho đặng xích gần chút xíu nha ?
Ha Ha
LTĐQB
XÍ XÓA LỖI LẦM ĐI
Phạm lỗi rồi nên phải khấn tha
Ý qua chỉ muốn để qua qua (hí hửng)
Nên cầm hoa lại mong kê sít (thích lắm)
Sao nỡ gạch đem chọi, tránh xa ? (khổ não)
Chẳng đoái thương Đường tương với dấm (sủ)
Càng nêu giá Ngọc lụa cùng là
Ước chi nói vậy mà không vậy
Cho đặng xích gần chút xíu nha ?
Ha Ha
LTĐQB
Xin Được ..
Xin Được ..
Xin được làm mây lượn bốn phương
Mang tình yêu đến mọi tâm hồn
Cho người trọn vẹn niềm mơ ước
Hạnh phúc dạt dào toả ngát hương
Xin được làm trăng ủ tóc em
Từng khuya bó gối khóc bên thềm
Mơn man trăng lướt vùng da thịt
Như vỗ về em, sưởi ấm tim
Xin được làm ca khúc trữ tình
Ru say nhân loại giấc yên bình
Dâng đời thắm đẹp muôn lời gấm
Xoa dịu nguồn đau, những nhục hình
Xin được hoá thành hịch núi sông
Cất cao tiếng gọi giống Tiên Rồng
Vùng lên lật đổ tham tàn đỏ
Giành lại thực quyền cho nước non
Việt Đường
(22/09/2005)
Xin được làm mây lượn bốn phương
Mang tình yêu đến mọi tâm hồn
Cho người trọn vẹn niềm mơ ước
Hạnh phúc dạt dào toả ngát hương
Xin được làm trăng ủ tóc em
Từng khuya bó gối khóc bên thềm
Mơn man trăng lướt vùng da thịt
Như vỗ về em, sưởi ấm tim
Xin được làm ca khúc trữ tình
Ru say nhân loại giấc yên bình
Dâng đời thắm đẹp muôn lời gấm
Xoa dịu nguồn đau, những nhục hình
Xin được hoá thành hịch núi sông
Cất cao tiếng gọi giống Tiên Rồng
Vùng lên lật đổ tham tàn đỏ
Giành lại thực quyền cho nước non
Việt Đường
(22/09/2005)
18 tháng 10, 2010
Ân Tình Em Trao
Ân Tình Em Trao
Em đã bước vào cõi mộng tôi
Như vầng trăng sáng ngự bên trời
Trăng tròn, trăng khuyết, trăng vẫn thế
Xinh xắn, diệu huyền, thanh thản trôi
Em đã cho tôi những ngất ngây
Yêu thương say đắm ấm vòng tay
Hương thơm quyến rũ nồng môi mắt
Xoa dịu trong tôi nỗi lạc loài
Em đã dâng tôi thế giới riêng
Với bao ân huệ, những ưu tiên
Ngày sau, ngày tới, ngày sau nữa
Sẽ chẳng bao giờ có thể quên
Đây bức tâm thư gởi đến người
Người tình muôn thuở của lòng tôi
Tạ ơn những phút giây êm ái
Những thiết tha trao suốt cuộc đời
Việt Đường
(09/09/2005)
Em đã bước vào cõi mộng tôi
Như vầng trăng sáng ngự bên trời
Trăng tròn, trăng khuyết, trăng vẫn thế
Xinh xắn, diệu huyền, thanh thản trôi
Em đã cho tôi những ngất ngây
Yêu thương say đắm ấm vòng tay
Hương thơm quyến rũ nồng môi mắt
Xoa dịu trong tôi nỗi lạc loài
Em đã dâng tôi thế giới riêng
Với bao ân huệ, những ưu tiên
Ngày sau, ngày tới, ngày sau nữa
Sẽ chẳng bao giờ có thể quên
Đây bức tâm thư gởi đến người
Người tình muôn thuở của lòng tôi
Tạ ơn những phút giây êm ái
Những thiết tha trao suốt cuộc đời
Việt Đường
(09/09/2005)
16 tháng 10, 2010
Hãy Cứ Như Chưa
Hãy Cứ Như Chưa
Ta để buồn ta nhỏ xuống thơ
Nếu em bắt gặp cứ thờ ơ
Vờ như không hiểu, không hay biết
Chẳng trách em đâu tội hững hờ
Ta giấu mộng ta ở cõi riêng
Rất hoa, rất bướm, rất thần tiên
Mai này có chợt em nhìn thấy
Đừng khuấy mộng kia giấc tịnh yên
Ta ném hồn ta giữa đỉnh trời
Người trông xin cứ để hồn trôi
Đừng tìm tháo gỡ dây tâm sự
Chỉ vướng thêm thôi nỗi ngậm ngùi
Hãy cứ như chưa, chưa thấy gì
Đừng khơi sống dậy những đam mê
Mà con tim dại còn lang bạt
Mải miết tìm quanh một lối về ..
Việt Đường
(03/09/2005)
Thái Dương Thành, SEP-03-05
* Chọc cho Hầu tước gia Việt Đường dở khóc dở cưòi cuối tuần chơi mà họa lại "HÃY CỨ NHƯ CHƯA" thành :
* Chọc cho Hầu tước gia Việt Đường dở khóc dở cưòi cuối tuần chơi mà họa lại "HÃY CỨ NHƯ CHƯA" thành :
HAY NHƯ RỨA ĐÓ ?
Trái chín lìa cành rụng tiếng thơ,
Đâu đây văng vẳng tiếng ầu ơ ..
Thì ra ai đó ru con ngủ,
Mà kẻ bên hiên đứng chực hờ.
Đòi đoạn, não nùng, nức nở riêng,
Bao nhiêu tâm sự mượn hoa tiên,
Nắn lên, gò xuống, xong rồi đốt,
Chửa gửi được nàng dạ chẳng yên.
Trời khiến xui chi vậy hỡi trời ?
Thấy luồng gió cuốn giạt hoa trôi,
Muốn ra nghĩa cử lưng chừng mộng,
Lần lửa bâng khuâng chuốc ngậm ngùi.
Không biết tương lai sẽ được gì ?
Hay bên vực thẳm bến bờ mê,
Thi nhân lạc lối càng xa nẻo,
Hết biết phương mô ngược trở về.
TDT, SEP-03-05
Ngô Phủ
Đâu đây văng vẳng tiếng ầu ơ ..
Thì ra ai đó ru con ngủ,
Mà kẻ bên hiên đứng chực hờ.
Đòi đoạn, não nùng, nức nở riêng,
Bao nhiêu tâm sự mượn hoa tiên,
Nắn lên, gò xuống, xong rồi đốt,
Chửa gửi được nàng dạ chẳng yên.
Trời khiến xui chi vậy hỡi trời ?
Thấy luồng gió cuốn giạt hoa trôi,
Muốn ra nghĩa cử lưng chừng mộng,
Lần lửa bâng khuâng chuốc ngậm ngùi.
Không biết tương lai sẽ được gì ?
Hay bên vực thẳm bến bờ mê,
Thi nhân lạc lối càng xa nẻo,
Hết biết phương mô ngược trở về.
TDT, SEP-03-05
Ngô Phủ
Lối hẹn nào xa
Ai để sầu rơi ướt cánh thơ
Khiến trời đang sáng phủ sương mờ
Vì đâu thơ nhỏ dòng cay đắng?
Chạnh cõi lòng em sóng ngẩn ngơ
Em ghé chiều nay qua chốn riêng
Gặp anh nơi xứ mộng thần tiên
Có hoa, có bướm và em biết
Có cả em trong những nỗi niềm
Em xuống trần gian tự cõi trăng
Đón hồn ai ném giữa đêm rằm
Ân cần mở nắp bầu tâm sự
Uống trọn tình ai giấu trở trăn
Nhẹ bước em ra khỏi giấc mơ
Nhìn anh say ngủ gối vần thơ
Giữa không gian ngát trầm hương tóc
Lối hẹn nào xa em đứng chờ
Trịnh Mộc Lan
31-01-08
Đừng Xa Nhau, Nhé Em
Em khoan dung, độ lượng
Cũng bất nhẫn, vô tâm
Một lời không nhân nhượng
Đã giết anh trăm lần
Yêu chính là tha thứ
Chia sớt cùng buồn vui
Vực nhau qua trầm khổ
Trong bao la biển đời
Bao đêm say hạnh phúc
Bao ngày đội gió mưa
Nhớ không em những lúc
Mình trao thương vô bờ ?
Ở em, anh tìm sống
Trong anh, em tìm quên
Tuy hai mà một bóng
Rứt nhau, đừng nghe em
Việt Đường
(02/09/2005)
13 tháng 10, 2010
Tình Xa
Tình Xa
Đi qua con đường nhớ
Thấy trời sầu đổ mưa
Ghé mộ tình ban thuở
Nghe sỏi đá ơ thờ
Người bỏ ta xa khuất
Quên câu thề trăm năm
Chôn lời thơ, tiếng hát
Đã chia nhau ân cần
Ta với đời nhiệt huyết
Ta với tình chân như
Vẫn vì em tha thiết
Vẫn vì nhau đợi chờ
Không Chúc-Lương duyên nợ
Cũng Bá-Tử tri âm
Ở kiếp này dang dở
Sẽ đời sau sắt cầm
Ơi thơ của chuỗi ngày
Ơi nhạc của dòng đêm
Giai điệu tình ta có
Là em trao, trao em
Việt Đường
(26/08/2005)
Đi qua con đường nhớ
Thấy trời sầu đổ mưa
Ghé mộ tình ban thuở
Nghe sỏi đá ơ thờ
Người bỏ ta xa khuất
Quên câu thề trăm năm
Chôn lời thơ, tiếng hát
Đã chia nhau ân cần
Ta với đời nhiệt huyết
Ta với tình chân như
Vẫn vì em tha thiết
Vẫn vì nhau đợi chờ
Không Chúc-Lương duyên nợ
Cũng Bá-Tử tri âm
Ở kiếp này dang dở
Sẽ đời sau sắt cầm
Ơi thơ của chuỗi ngày
Ơi nhạc của dòng đêm
Giai điệu tình ta có
Là em trao, trao em
Việt Đường
(26/08/2005)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)