Em khoan dung, độ lượng
Cũng bất nhẫn, vô tâm
Một lời không nhân nhượng
Đã giết anh trăm lần
Yêu chính là tha thứ
Chia sớt cùng buồn vui
Vực nhau qua trầm khổ
Trong bao la biển đời
Bao đêm say hạnh phúc
Bao ngày đội gió mưa
Nhớ không em những lúc
Mình trao thương vô bờ ?
Ở em, anh tìm sống
Trong anh, em tìm quên
Tuy hai mà một bóng
Rứt nhau, đừng nghe em
Việt Đường
(02/09/2005)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét