Lekima bão quá tai ương Mới ập tung hoành giữa cố hương Bốn bốn tử vong gieo thảm não Hăm lăm thất lạc chuốc thê lương Nước trôi nhà sập giăng làng xóm Đường sạt cây nghiêng trải phố phường Mẹ Việt thêm lần than vật vã Ôm đàn con khóc thật đau thương
Việt Đường (08/10/2007)
Theo bản tin ngắn "VietNam, le typhon meurtrier" của nhật báo Métro đọc sáng nay. Các vùng bị bão : Thanh Hoá, Ninh Bình, Hoà Bình, Sơn La
Cố nhạc sĩ LÊ MỘNG BẢO nguyên là cựu giám đốc NXB Tinh Hoa Miền tại Sài Gòn và là một huynh trưởng sinh hoạt Hướng Đạo tại Huế đã mãn phần lúc 7 giờ tối ngày 8 tháng 10 năm 2007, nhằm ngày 28 tháng Tám năm Ðinh Hợi tại San Jose, hưởng thọ 84 tuổi
Hương trầm khấn lạy kính về anh Ngày giỗ, trùng khơi gửi ý thành Cùng chị cháu nguyền lo bạc giúp Với ba má thệ trả công sanh Mồ thăm dẫu chẳng phen ngồi lại Nến thắp dù chưa đỗi nép quanh Lòng vẫn cầu mong mai có dịp Trước di ảnh cúi lệ thương dành
Mua Sầu Riêng (Hồi tưởng qua một chuyến đi Sài Gòn-Phan Thiết thăm bà con)
Tạt về Long Khánh ngó sầu riêng Dồn đống cây xăng những phát ghiền Vỏ cứng trầy da rê thấy sợ Ruột vàng nức mũi cạy thèm điên Quơ dăm trái bự không nề giá Xỉa mấy tờ xanh chẳng tiếc tiền Kẻ bán người mua cười hớn hở No anh được chị khoái như tiên !
Tuy nàng phụ nữ ta đàn ông Nhưng chí tâm như đã hiệp đồng Với nước tự do hằng ước nguyện Cùng nhà hạnh phúc vẫn trông mong Dùng thơ khắc khoải trao tình ý Mượn bút ưu tư gửi nỗi lòng Tri kỷ buồn vui san sẻ mãi Cho dầu cách biển với ngăn sông
Tôi ước cùng người đốt đuốc thiêng Về quê thắp sáng lửa nhân quyền Tự do hạnh phúc đền cha mẹ Bình đẳng ấm no trả tổ tiên Xoá sạch oan khiên giày vạn nẻo Xua tan thống khổ trải ba miền Hung tàn độc ác đem thiêu rụi "Nước mạnh dân giàu" mở kỷ nguyên
Ma quỷ là em thánh cũng em Khi trao độc dược lúc dâng nem Chiều muôn đỗi lẫn yêu muôn buổi Hại vạn lần cùng giết vạn đêm Quang đãng vừa dưng xoay thịnh nộ Phong ba mới chợt đổi êm đềm Anh như cá cạn nằm trên thớt Sống chết tùy vào ý thích em