Hoa Bướm Lại Cùng Say Lối Xưa
Những lúc không em nhớ thẫn thờ
Anh thường đọc lại những vần thơ
Bao ngày em gửi niềm tâm sự
Để lấp đầy lên nỗi đợi chờ
Càng đọc anh càng nhớ nhỏ hơn
Dáng hình cứ thế quẩn quanh hồn
Cũng như tiếng hát nhiều năm đã
Diệu vợi đời anh khắc dấu son
Nhỏ mới ra đi có mấy ngày
Mà như thế kỷ vắng xa ai
Tương tư đối bóng cùng trang giấy
Gom hết tơ lòng gởi gió mây
Mai mốt nhỏ về sẽ bắt đền
Vá dày vách nhớ của con tim
Bằng lời mật ngọt, câu tình tứ
Vàng đá trăm năm chẳng lỗi nguyền
Bóng đổ loang dài, mộng chửa vơi
Ước mau trời sáng được bên người
Cầm tay siết nhẹ, hôn trên má
Tựa thuở ban đầu kiếp có đôi
Việt Đường
(15/11/2007)
Người dưng ơi... em nhớ!
(Cảm hoạ của Mộc Lan)
Có lúc anh xa vắng mấy ngày
Em nghe sợi nhớ rớt trên vai
Sắc hồng phai nhạt màu đôi má
Ủ dột buồn thiu anh có hay?
Em đếm thời gian đong đợi chờ
Không gian lắng đọng những vần thơ
Em đo thấy nhớ dài hơn tóc
Em khóc ngon lành bên gối mơ
Tin nhắn đi về nơi chốn xa
Nụ cười lại thắm mắt môi hoa
Lời anh ấm áp trời đông giá
Nhóm ngọn lửa bừng lên thiết tha
Tự nhủ hay là em đã yêu?
Người dưng khác họ biết bao nhiêu
Làm sao giấu được tình vừa chớm?
Chớ để người ta biết lại...kiêu!
Mai mốt anh về sẽ biết tay!
Đừng hòng quà cáp với ô mai
Đừng mong năn nỉ mời đi dạo
Cái tội làm tim em ngất ngây ...
Mộc Lan
Những lúc không em nhớ thẫn thờ
Anh thường đọc lại những vần thơ
Bao ngày em gửi niềm tâm sự
Để lấp đầy lên nỗi đợi chờ
Càng đọc anh càng nhớ nhỏ hơn
Dáng hình cứ thế quẩn quanh hồn
Cũng như tiếng hát nhiều năm đã
Diệu vợi đời anh khắc dấu son
Nhỏ mới ra đi có mấy ngày
Mà như thế kỷ vắng xa ai
Tương tư đối bóng cùng trang giấy
Gom hết tơ lòng gởi gió mây
Mai mốt nhỏ về sẽ bắt đền
Vá dày vách nhớ của con tim
Bằng lời mật ngọt, câu tình tứ
Vàng đá trăm năm chẳng lỗi nguyền
Bóng đổ loang dài, mộng chửa vơi
Ước mau trời sáng được bên người
Cầm tay siết nhẹ, hôn trên má
Tựa thuở ban đầu kiếp có đôi
Việt Đường
(15/11/2007)
Người dưng ơi... em nhớ!
(Cảm hoạ của Mộc Lan)
Có lúc anh xa vắng mấy ngày
Em nghe sợi nhớ rớt trên vai
Sắc hồng phai nhạt màu đôi má
Ủ dột buồn thiu anh có hay?
Em đếm thời gian đong đợi chờ
Không gian lắng đọng những vần thơ
Em đo thấy nhớ dài hơn tóc
Em khóc ngon lành bên gối mơ
Tin nhắn đi về nơi chốn xa
Nụ cười lại thắm mắt môi hoa
Lời anh ấm áp trời đông giá
Nhóm ngọn lửa bừng lên thiết tha
Tự nhủ hay là em đã yêu?
Người dưng khác họ biết bao nhiêu
Làm sao giấu được tình vừa chớm?
Chớ để người ta biết lại...kiêu!
Mai mốt anh về sẽ biết tay!
Đừng hòng quà cáp với ô mai
Đừng mong năn nỉ mời đi dạo
Cái tội làm tim em ngất ngây ...
Mộc Lan