Biển, Thơ, Nhạc Và Anh
Biển đã vỗ về giấc ngủ em
Xua tan cay đắng với ưu phiền
Như lời ru mẹ ngày niên thiếu
Thanh thoát vô bờ khúc dịu êm
Thơ đã giúp em trải nỗi lòng
Thương yêu, ước vọng ủ mênh mông
Cho quê, cuộc sống, tình đôi lứa ..
Chung thủy tựa gương lược má hồng
Nhạc đã dìu em lối mặn mà
Tìm về nguồn cội ở câu ca
Trăng thanh, gió mát, hương đồng lúa ..
Nhớ mãi Việt Nam : đất nước ta
Anh đã cùng em sát cánh đời
Khi thơ, lúc nhạc, biển trùng khơi
Tri âm, tri kỷ, duyên cầm sắt
Muôn thuở mình ơi chẳng đổi dời
Việt Đường
(26/05/2006)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét