9 tháng 3, 2011

Độc Thoại Đêm

Độc Thoại Đêm
(Đời như sóng nước trùng khơi
Duyên hồ chiếc lá giữa đời, về đâu ?)


Mùa Xuân đã về
Trên quê hương lạ
Cỏ cây nghiêng ngả đội mưa,
Rưới vào hồn những vật vờ, lao đao

Gió rít xạc xào
Đoàn tàu mệt mỏi
Thẫn thờ nhả khói trong sương
Giữa khuya ma quái, chập chờn liêu trai

Nghe buốt vòng tay,
Quắt quay trống vắng
Lắt lay vị đắng bờ môi
Đêm tàn rụng xuống ngậm ngùi, buồn tênh

Anh vẫn lênh đênh,
Bóng tinh cầu lạc
Bấp bênh giữa mất và còn
Đầu bờ cuồng nhiệt, cuối sông hiền hoà

"Bát Nhã Ba La
Mật Đa" kinh Phật ..
Nhập thiền bát ngát uyên nguyên
Bãi thiền tâm động, não phiền bủa giăng

Mệnh nước u trầm
Cuộc trần diệu vợi
Vẫn hồn nặng mối ưu tư
Mênh mang ái quốc, mịt mù nghiệp duyên

Từ dạo có em
Đời len cánh mộng
Dựa nhau như bóng với hình
Thương nhau dẫu mấy thác ghềnh vẫn thương

Ngót mấy năm trường
Tình sông nghĩa biển ?
Cạn chung bao chén u hoài
Hớp cùng bao vốc nồng say, mặn mà ?

Trong hạnh ước ta
Bao la nhật nguyệt
Ẩn muôn diễm tuyệt xuân tình
Chờ ngày hoàng đạo đăng trình dặm khơi

Yêu cả một đời
Hứa lời thiên sứ
Giữa dòng lữ thứ bèo mây
Người ơi.. giữ vẹn kiếp này sắt son

Việt Đường
(27/04/2006)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét