27 tháng 2, 2013

Dân Mụ Là Do Đảng Mị


Dân ngu bị Đảng mị lừa
Sanh ra nghĩ quấy, viết bừa, viết nhăng
Tàu kia mới chính là thằng
Lấn biên, cướp đất, lố lăng chơi trò

Cậy xứ lớn, ỷ súng to
Ngày đêm uy hiếp, thăm dò biển Đông
Chớ đâu 3 nước a tòng
Mà trưng bảng cấm cuồng ngông, hồ đồ !

Việt Đường 
(27/02/2013)





17 tháng 2, 2013

Lá Rụng Về Cội

Lá Rụng Về Cội

Lá biếc thương thay sớm bỏ rừng
Em lìa để lại tủi sầu rưng
Cô thân vợ khóc lời khôn cạn
Lẻ gối con đau tiếng chẳng ngừng
Tiếc thuở êm đềm hiên sánh bước
Ôn ngày trắc trở vách chen lưng
Hồn xuôi Cực Lạc an nhiên nhé
Mặc Tết trần gian rộn rã mừng

Việt Đường
(17/02/2013)

Chiếc Lá Xa Cành

Lìa cành bỏ cội lá xa rừng
Cố nén sao mà khoé mắt rưng
Ảnh bố con nhìn châu khó cạn
Hình chồng vợ ngắm lệ khôn ngừng
Nào khi xuống rẫy mưa lau mặt
Nọ lúc ra đồng nắng cháy lưng
Mới đó giờ đây đà vĩnh biệt
Dù cho Tết đến chẳng vui mừng

Nguyễn Phúc
(07/28/2013)

16 tháng 2, 2013

Tiễn B.

Còn in rạng rỡ nụ cười
Còn nghe giọng nói vui tươi thuở nào
Bây chừ khuất nẻo trăng sao
Trai về gái ở nghẹn ngào từ ly

Tiễn B.

Tiễn em về với vô thường
Còn chăng là nỗi tiếc thương vô vàn
Từ đây kẻ ngự trần gian
Người xuôi biền biệt nẻo ngàn lá rơi

Chúc em tịnh lạc phương trời
Vùi chôn một kiếp đầy vơi ưu phiền

Việt Đường
(16/02/2013)

10 tháng 2, 2013

Dòng Sông Đã Qua

Dòng Sông Đã Qua

Xem hình lúc tuổi còn thơ
Mà nghe nuối tiếc vô bờ ai ơi
Tìm đâu dĩ vãng một thời
Ngây ngô mắt biếc vui chơi quê nhà ?

Bây chừ vạn nẻo cách xa
Vời trông se thắt, nhạt nhoà mắt cay
Xuân về thắm nở đào mai
Sao lòng héo úa dâng đầy thế ru ?

Việt Đường
(10/02/2013 - Mồng Một Tết Quý Tỵ)

8 tháng 2, 2013

Xuân Đến Rồi Ư ?

Kính gửi quý anh chị con cóc cuối tuần.
Kính chúc quý anh chị một năm Quý Tỵ an khang như ý.

Dạo:

Mịt mù oán khí trời quê,
Năm canh khóc hỏi Xuân về chốn nao ?

Cóc cuối tuần:

誰 謂 春 來

一 年 又 一 年,
晦 夜 恨 綿 綿.
碧 火 懸 孤 塚,
狂 鴉 弄 廢 田.
賊 金 錢 滿 宅,
民 苦 戹 滔 天.
浩 浩 寒 冬 夕,
何 方 覓 故 園.

陳 文 良

Âm Hán Việt:

Thùy Vị Xuân Lai

Nhất niên hựu nhất niên,
Hối dạ hận miên miên.
Bích hỏa huyền cô trủng,
Cuồng nha lộng phế điền.
Tặc kim tiền mãn trạch,
Dân khổ ách thao thiên.
Hạo hạo hàn đông tịch,
Hà phương mịch cố viên.

Trần Văn Lương

Dịch nghĩa:

Ai Bảo Rằng Xuân Tới

Một năm rồi lại một năm,
Đêm cuối tháng nỗi hận kéo dài không dứt.
Đốm lửa xanh treo lơ lửng trên ngôi mộ cô độc,
Quạ điên đùa giỡn giữa cánh đồng bỏ phế.
Giặc tiền bạc đầy nhà,
Dân khổ nạn ngập trời.
Đêm đông lạnh mênh mông,
Tìm kiếm vườn cũ chốn nao.

Phỏng dịch thơ:

Ai Bảo Rằng Xuân Tới

Thấp thoáng một năm nữa lại qua,
Canh dài, hận cũ chẳng phôi pha.
Líu lo đồng cạn, đàn chim quỷ,
Leo lét mồ hoang, đốm lửa ma.
Cổ thấp, dân đen hoài khốn khổ,
Toà cao, giặc đỏ mãi xa hoa.
Bao năm đằng đẵng mùa đông lạnh,
Quạnh quẽ đường đêm bặt dấu nhà.

Trần Văn Lương
Cali, 02/2013

Lời than của Phi Dã Thiền Sư :

Nước mất vào tay giặc Tàu,
dân lành triền miên đói khổ,
gái quê phải bán thân làm nô lệ ở nước ngoài,
kẻ yêu nước bị tù đày bắt bớ !
Xuân đó ư ? Tết đó ư ?

Xin góp với anh Trần Văn Lương một con nhái.

AI BẢO XUÂN TỚI

Năm đi, rồi năm tới
Tháng hết, hận chưa nguôi.
Mồ hoang đèn tức tưởi
Đồng vắng quạ giỡn chơi.
Giặc cướp tiền gom mãi
Dân đen khổ thấu trời.
Đêm đông lạnh tê tái
Vườn cũ nay đâu rồi?

MÙI QUÝ BỒNG
02/07/2013

Kính Anh Lương thân mến

Thích thể ngũ ngôn quá
Tôi liều dịch thử nha
Dở sai anh chỉnh giúp
Chân thực với anh mà

CÓ THỰC RẰNG XUÂN LẠI ?

Năm qua rồi năm qua !
Đêm thảm hận dài ra !
Lửa đóm tràn mồ quỷ
Quạ hoang nhiễu đất ma
Giặc tiền nong ngập cửa
Dân khổ ải đầy nhà
Đông chí càng băng giá
Vườn xưa biết đâu ta ?

LTĐQB



Xuân Đến Rồi Ư ?
(Lục bát phỏng dịch)

Một năm rồi lại một năm
Lòng ta hận tủi vẫn dầm dề cơn
Lửa xanh treo ánh chập chờn
Trên ngôi mộ đắp chiếc đơn, hoang tàn
Quạ điên giỡn nhặng, cười khan
Giữa đồng bỏ phế, trĩu oan khiên đời
Dân còn trầm khổ chưa vơi
Giặc còn say của, ngập trời vét vơ
Đêm đông giá lạnh vô bờ
Tìm đâu vườn cũ nên thơ thuở nào ?

Việt Đường
(07/02/2013)

Xuân Đến Rồi Ư ?
(Đường Luật phỏng dịch)

Lại một năm trôi một thoắt về
Tơ lòng chửa dứt hận u mê
Mồ hoang lửa rọi trầm hiu hắt
Đồng vắng chim chơi rót não nề
Giặc ác ung dung tiền mãi vét
Dân lành khổ sở ách còn lê
Bao la giá rét đêm đông phủ
Vườn cũ tìm đâu giữa bốn bề ?

Việt Đường
(08/02/2013)

30 tháng 1, 2013

Đất Khách Vọng Xuân Xưa

Đất Khách Vọng Xuân Xưa

Lại một mùa xuân vắng nước nhà
Bên trời đất khách mịt mù xa
Nhìn hoa rộ nở, hồn xao xuyến
Nhớ lắm ai ơi bóng mẹ già

Lại một mùa xuân đón xứ người
Sao lòng trống trải sắc màu tươi
Tìm đâu cảnh cũ yêu thương nhỉ
Có đám em thơ khúc khích cười

Nhớ tiếng chuông chiều rộn rã ngân
Thơm tho pháo Tết nổ xa gần
Đoàn lân múa dạo trên hè phố
Trống nổi, chiêng rền nhịp thiết thân

Nhớ bánh chưng xanh, mứt ngọt đường
Mâm bày ngũ quả ngạt ngào hương
Phong bì vàng đỏ cha đem biếu
Dưới khói trầm lan buổi cúng dường

Nhớ gánh bầu cua, tổ xóc bài
Quây quần giữa chiếu gái và trai
Say mê đặt để, bàn thua thắng
Rộn rịp vui chơi cứ miệt mài

Nhớ quá ai ơi Tết thuở nào
Khi nhìn cánh én lượn xôn xao
Bồi hồi kỷ niệm đêm thâu vỡ
Vọng khản như muôn thác lũ trào

Việt Đường
(30/01/2013)

28 tháng 1, 2013

Tịnh Lòng

Tịnh Lòng

Vô chùa cúng Phật thế mà vui
Cởi bỏ trần gian gánh ngậm ngùi
Kiếm bạc rên la nhiều buổi khó
Bon tình vấp ngã lắm ngày đui
Trầy da tróc vảy còn ham níu
Mỏi gót nhừ xương vẫn cố vùi
Tiếng mõ xa đưa làm thức tỉnh
Nghe sầu bủa kín nhẹ nhàng lui

Việt Đường
(27/01/2013)

Tịnh Lòng

Lạy Phật trong chùa để sống vui
Xua tan hết những chuyện bùi ngùi
Bon chen kiếm chác khôn thành dại
Chụp giựt tranh giành sáng hoá đui
Hám lợi thanh danh đành phế bỏ
Tham tiền thể diện phải chôn vùì
Lời kinh tiếng kệ hoà chuông mõ
Khổ não ưu phiền tự tháo lui

Nguyễn Phúc
(07/29/2013)

24 tháng 1, 2013

Viễn Ảnh Đen Tối


Viễn Ảnh Đen Tối

Viễn ảnh nhìn sao quá mịt mù
Như là cảnh tượng chiếc đèn lu
Trầm ngâm rọi xuống bên mành cửa
Quạnh quẽ vươn lên giữa liếp tù
Gió thốc chao nghiêng chiều cuối hạ
Mưa quần tắt ngúm buổi đầu thu
Lìa xa trả lại muôn hờn oán
Đấu đá bon chen kiếp rối bù

Việt Đường
(24/01/2013)

23 tháng 1, 2013

Khúc Quanh Rối Rắm

Khúc Quanh Rối Rắm

Việc sở từ đây sẽ bước vào
Gập ghềnh ngả rẽ chuốc lao đao
Nhiều canh khó ngủ buồng gan thắt
Lắm đỗi lười ăn khối ruột bào
Tiếc buổi ung dung cười rạng rỡ
Lo chiều vất vả đếm xanh xao
Tuỳ cơ ứng biến thầm khuyên nhủ
Rối rắm dưng không mãi gợn trào ?

Việt Đường
(23/01/2013)

Rối Rắm

Nhiệm sở buồn thay mỗi lúc vào
Phe này nhóm nọ nổi binh đao
Lời than tiếng thở cùng minh biện
Kẻ kiện người thưa với chữa bào
Phút nghỉ giờ ăn luôn chộn rộn
Chiều về sáng đến cứ lao xao
Công kia việc nọ càng thêm mệt
Tựa chão dầu sôi sắp chực trào

Nguyễn Phúc
(07/29/2013)

18 tháng 1, 2013

Bài Ca Tết Cho Em



Bài Ca Tết Cho Em (Tết Này Có Em)
Sáng tác : Quốc Dũng
Tết này anh không thèm kẹo mứt 
vì đã có môi em thơm ngọt tựa sen hồng 
Tết nay anh không thèm đi chơi
xi-nê hay nhạc hội, Đà Lạt hay Vũng Tàu

Vì đã có em đem lại mộng đời 
tô thêm vào lòng người chan chứa mọi nguồn vui
Tết nay anh không thèm đốt pháo 
vì tiếng cười em rộn rã lòng anh rồi

Tết này anh không thèm chơi đánh bài
vì trong vòng tay anh đã có em như ngọc ngà
Tết này anh cũng chẳng chơi hoa 
vì môi em cười như chứa cả vườn xuân

Tết này anh không thèm kẹo mứt 
vì đã có môi em thơm ngọt tựa sen hồng
Tết nay anh không thèm đi chơi
xi-nê hay nhạc hội, Đà Lạt hay Vũng Tàu

Vì đã có em đem lại mộng đời
tô thêm vào lòng người chan chứa mọi nguồn vui
Tết nay anh không thèm đốt pháo
vì tiếng cười em rộn rã lòng anh rồi

Tết này anh không thèm chơi đánh bài
vì trong vòng tay anh đã có em như ngọc ngà
Tết này anh cũng chẳng chơi hoa
vì môi em cười như chứa cả vườn xuân

Nhạc đệm...

Tết này anh không thèm kẹo mứt
vì đã có môi em thơm ngọt tựa sen hồng
Tết nay anh không thèm đi chơi
xi-nê hay nhạc hội, Đà Lạt hay Vũng Tàu

Vì đã có em đem lại mộng đời 
tô thêm vào lòng người chan chứa mọi nguồn vui
Tết nay anh không thèm đốt pháo 
vì tiếng cười em rộn rã lòng anh rồi

Tết này anh không thèm chơi đánh bài
vì trong vòng tay anh đã có em như ngọc ngà
Tết này anh cũng chẳng chơi hoa 
vì môi em cười như chứa cả vườn xuân
Tết này anh cũng chẳng chơi hoa 
vì môi em cười như chứa cả vườn xuân
Tết này anh cũng chẳng chơi hoa 
vì môi em cười như chứa cả vườn xuân !

(Trình bày Việt Đường)