26 tháng 8, 2011

Nói Với Em, Em Gái Quê Tôi


Nói Với Em, Em Gái Quê Tôi

(Bài thơ ước được sẻ đau thương
Gửi những người em bỏ ruộng vườn
Xuất ngoại mưu cầu đời sáng sủa
Ngờ đâu bạc số lãnh tai ương)

Cô gái Việt ơi, em nghĩ gì
Khi đưa mắt lệ dõi trời quê
Xưa nghèo rứt ruột xa nguồn cội
Nay nhớ nên mong được trở về ?

Để cứu gia đình, em bán thân
Tòng phu vạn dặm xứ Đài Loan
Bên chồng cao tuổi và dâm ác
Ta xót cho em kiếp phũ phàng

Em trỏ ta xem những vết roi
Hằn vai dấu tích phận tôi đòi
Đôi tay chai sạm vì lam lũ
Từ buổi làm dâu trên xứ người

Em bảo "Người ta bức hiếp em
Đọa đày thân xác mỗi ngày đêm
Xem em như điếm, như con ở
Nếu kể ra đây chỉ thẹn thêm !"

Em khóc "Anh ơi, em ngỡ rằng
Xa quê, đời sẽ bớt gian nan
Ngờ đâu cuộc sống càng tang tóc
Ai khiến ai xui cảnh khổ nàn ?!"

Ta thấm lệ dòng ứa mắt em
Nghe nghìn thống hận vỡ trong tim
"Tại ai ?", câu hỏi thương tâm quá
Biết trả lời sao giải nỗi niềm ..

Tại lũ cường hào cướp cố hương
Đưa quê cùng khổ, đến cùng đường
Giáo điều, tà thuyết làm nền tảng
Thiết lập chính quyền đại bất lương !

Ba chục năm ngoài đã chứng minh
Khả năng lãnh đạo "Đảng" quê mình
Đâu là "hạnh phúc" cùng "no ấm
"Như họ tuyên truyền hậu chiến tranh ?

Em có thấy không những kẻ nghèo
Bao đời vẫn sống cảnh gieo neo
Trong khi cán bộ và đồng bọn
Tột hưởng sang giàu, thật trớ trêu !

"Đổi Mới" nguyên là kế thoát ly
Cứu nền kinh tế bước suy vi
Cùng bầy Cộng Sản vòng tàn lụi
Hết đất dung thân, chốn trị vì

Tham nhũng, quan liêu vẫn dẫy đầy
Kèm theo bệnh tật với thiên tai ..
Hằng hà yếu kém cùng ngu muội
Chẳng cách ngăn ngừa, diệt thẳng tay

Họ cắt hải cương, nhượng đất liền
Mà xưa tiên tổ dựng xây nên
Cho thầy Trung Cộng tìm che chở
Bút mực nào ghi hết đớn hèn !

Họ quản lý chùa, bắt bớ sư
Đến cha, linh mục cũng không từ
Trá hình theo dõi và đàn áp
Toàn trị những mong suốt cõi bờ

Em ạ quê ta khổ đủ rồi
Nay cần khôi phục lại quyền người
Tự do, tôn giáo và dân chủ
Phải được nở hoa khắp mọi nơi !

Hải Ngoại vì chưng đã miệt mài
Bao năm tranh đấu chửa xuôi tay
Trông vời tổ quốc hằng chua xót
Trước những bạo tàn, cảnh đắng cay

Giữ vững niềm tin nhé, bé ơi
Chớ nhìn sóng cả ngã tay bơi
Rồi mai đất nước bừng tươi sáng
Đón nhận phồn vinh cuộc đổi đời..

Việt Đường
(25/03/2008)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét