31 tháng 12, 2011

Chữ Nghĩa Và Tôi

Chữ Nghĩa Và Tôi

Con chữ mở cho hồn lối thoát
Trải niềm riêng, gút mắc cuộc đời
Tình duyên bèo dạt mây trôi
Cùng bao trăn trở, ơi hời nước non

Con chữ tựa nhánh sông đổ biển
Rót miên man những tiếng dạt dào
Khi trầm lúc cuộn dâng cao
Lời ca chất ngất, ngọt ngào từ tâm

Con chữ đã chín năm bầu bạn
Tự đầu xanh mọ mẫm làm thơ
Đến nay tóc bạc, mắt mờ
Hằng bên kéo kén, se tơ không rời

Xin cảm tạ nửa đời son sắt
Mãi trong nhau giữ chặt đam mê
Có nhau mỗi bước đi về
Như hình với bóng lê thê nối dòng

Việt Đường
(27/03/2009)

Chữ đi

Có một bận chữ không về nữa
Cho ta buồn tựa cửa chờ trông
Ngờ đâu chữ cũng thay lòng
Hay ta hồn đã lập đông mấy mùa

Khơi dòng chảy gió đùa trên mắt
Chữ xa rồi héo hắt ruột gan
Tương tư khuya sớm chiều tàn
Chữ đi ta ở đôi hàng lệ rơi

Buồn muốn viết một lời thương nhớ
Chữ hình như đã lỡ câu từ
Biển xanh chẳng gợi âm dư
Mùa trăng cũng nhạt thực hư khó tường

Ta biết chữ vấn vương thuở ấy
Chữ lìa ta thoắt gãy cành xuân
Chữ ơi trở lại một lần
Dù sao cũng đã nghĩa ân một thời

Yên Hà

0 nhận xét:

Đăng nhận xét