31 tháng 12, 2011

Phá


Phá

Xướng họa đôi đàng gieo ngọt sớt
Khiến mình lưỡng lự nhào vô hớt
Trêu càn sợ rủa đọc tào lao
Gán bậy e lườm suy trớt quớt
Ráng bịt tai nghe nữ gọi mời
Cố che mắt liếc nam đùa cợt
Nhưng nào cản được cái tâm hư
Phá bĩnh thơ hài đem thả rớt

Việt Đường
(15/11/2009)

Phá... ké

Vác chữ nhào vô san với sớt
Ra tài xí xọn bài thơ hớt
Này ta phô triển ý bơ phờ
Đó mợ soi mòn lời trớt qướt
Gà gáy ban đêm giả phụng cười
Trăng chờ buổi sáng xem rồng cợt
Hề hề chọc ghẹo kẻ ham vui
Mười cái răng thưa lần lượt rớt

qh 11.09

Cho em trớt quớt với ...

Trớt quớt

Phá được nhào vô em vội sớt
Khều sau ngoéo trước rồi đem hớt
Hay đùa kiếm chuyện chữ nhào lăn
Thích ghẹo đăng bài câu trượt quớt
Chốn ấy đưa tình ghép đối mơn
Bên này cố ý gieo lời cợt
Cái đầu vẫn nghĩ quẹo vòng vo
Ngậm miệng cho răng đừng có rớt

Chín Xi
25/11/2009

KHÓ NHẰN

Năm vần xướng họa tưởng ngon sớ(t)
Đồ Quỷ nhào vô tính muốn hớt
Có thử mới hay khó thể nhằn
Không làm khôn biết trớt thêm quớt
Vò đầu bứt tóc như đùa chơi
Nhíu mặt nhăn mày chừng rỡn cợt
Rặn mãi chẳng ra ý tứ gì
Bút cầm đã chặt còn toan rớt

Ma Nữ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét