31 tháng 12, 2011

Hoài Hương


ĐẤT KHÁCH

Lạc bước mười năm đất thị thành
Nhìn về chốn cũ ngút ngàn xanh
Mưa rơi mái vắng mưa lay lá
Gió giật thềm hoang gió động cành
Nhớ mẹ hắt hiu tàn sáu khắc 
Thương cha vò võ lụn năm canh
Tha phương gối mộng bên trời lạ
Thảng thốt trăng khuya khẽ lọt mành

Hàn Phong

Xa quê

Từ buổi xa quê mộng chẳng thành
Ngày ngày bạc tóc tiếc xuân xanh
Mai chờ bạch đán mai ươm nụ
Liễu ngắm hoàng hôn liễu rủ cành
Nặng trĩu vầng mây che khắp nẻo
Oan hờn tiếng chó vọng thâu canh
Mơ màng dở giấc như say tỉnh
Bỗng vụt bên tai gió đập mành

Ái Hoa

Tha phương cầu thực

Mộng được giàu sang chốn tỉnh thành
Lao đầu kiếm bạc phí ngày xanh
Thân đơn đến hạ thân chùng gối
Lá úa vào thu lá bỏ cành
Nhớ mẹ ngồi trông chim vỗ cánh
Yêu bà nằm đếm trống sang canh
Thời gian mòn mỏi bao mơ ước
Một sớm hồi hương bóng rọi mành

Vancali 9.23.09

Nhớ quê

Bao xuân tự hỏi ước mơ thành
Viễn xứ u hoài đếm tuổi xanh
Hoa lạc ngậm ngùi hoa rũ cánh
Nhạn bay khắc khoải nhạn xa cành
Nhớ mùi lúa chín sầu hoen lệ
Xẻ ánh trăng ngà khóc trọn canh
Tiếng ngoại năm nào ru giấc ngủ
Ầu ơ bụi trúc bóng che mành...

th - Shiroi
26/09/2009

Hoài Hương

Làm sao tả hết mối chân thành
Nhớ tổ qua dòng mực ướp xanh
Thơ trải nồng nàn thơ lượn gió
Ý đơm khắc khoải ý chao cành
Rằng yêu thác núi men từng ngõ
Ấy ước sông hồ đắm mỗi canh
Vượt sóng năm nao rồi khuất biệt
Cho đêm trở giấc hắt hiu mành 

Việt Đường
(26/09/2009)

QUÊ NGƯỜI

Xứ người gối mộng, mộng chưa thành
Mái tóc tráng thì đã hết xanh
Bông dãi nắng hè bông héo cánh 
Nhị phơi gíó bấc nhị lìa cành
Quê cha chạnh nhớ giây thành khắc
Đất tổ ngùi thương phút hóa canh
Mắt lõm môi khô khôn dỗ giấc...
Buồn nghe chướng khí thốc vô mành

LTĐQB

Vọng Cố Hương

Từng đêm tiếng gió vụt ngang thành
Gợi nhớ quê nhà mãi ngát xanh
Sông tại thôn làng, sông quyện nước 
Tuyết nơi viễn khách, tuyết lay cành
Trăng xưa ánh nhạt loang đài trúc
Ngõ vắng cung buồn vọng trống canh 
Để chợt nao lòng người lữ thứ
Đàn ai dìu dặt thổi qua mành

jkfan
28/09/09

Quê Người

Lặng lẽ rời quê khỏi chợ Thành (Nha-Trang),
Hà-Ra cửa biển nước trong xanh.
Người rời đất Mẹ, người xa cội,
Én trốn mùa Ðông, én bỏ cành.
Ngày vắng nhớ nhà : nhà mất nước, 
Ðêm buồn nhóm tiệc : tiệc tàn canh. 
Nửa đời Lãng Tử thân trôi nổi, 
Quả Mộng vừa treo... đứt chỉ mành.

Du Sơn Lãng Tử 
(30/9/2009)

Ðất Vịnh

Ngày đi chưa hẹn trở về Thành,
Ðất Vịnh trời buồn ngắm biển xanh.
Hoa rụng, hoa tàn, hoa luyến cội,
Bướm hờn, bướm tủi, bướm xa cành.
Nhớ nhà thơ tứ say sưa rượu,
Thương nước lệ sầu thức trắng canh.
Thắm thoát thời gian bao ước mộng,
Ðêm dài ai đứng đợi sau mành.

Du Sơn Lãng Tử 
(30/9/2009)

Quê Mẹ

Mờ xa quê mẹ tím mây thành
Ôi nhớ làm sao biển nước xanh !
Trăng trải mơ màng trăng giỡn sóng
Liễu buông tha thướt liễu lơi cành
Mẹ ngồi dõi mắt tay lần chuỗi
Con đợi chùn chân trống điểm canh
Một thoáng cơ hồ thân toát lạnh
Ai như bóng mẹ lướt qua mành ?

Từ Thanh Hà, Oct-4-09

0 nhận xét:

Đăng nhận xét