Tiếc nuối mà chi?
Phải chuyện yêu đương đã lỡ làng
Đau buồn khổ ải lệ sầu mang
Người đi hớn hở ngàn câu hát
Kẻ ở âm thầm vạn tiếng than
Tuyết đổ sương giăng mờ nắng gọi
Mưa tuôn bão nổi nhạt mùa sang
Ai về suối mượt đồng non cỏ
Tiếc nhớ mà chi chiếc lá vàng?
Yên Hà
Tức cảnh...
Cây trúc mong manh mọc cuối làng
Gợi hình thiếu nữ trĩu vai mang...
Tóc mây héo úa hoài thương nhớ
Vóc liễu hao gầy mãi thở than
Mắt biếc bao lần chờ Hạ đến
Môi hồng mấy thuở đón Thu sang
Chiếu nay gió bấc về trên lối
Chạnh nhớ Thu xưa... lá chớm vàng
Mimosa
Đường Quê
Tấp nập người đi khuất cổng làng
Ông khiêng lão vác cuốc cày mang
Đường ven hối hả bà bưng thóc
Lối giữa lừ đừ chị gánh than
Lõm bõm đàn trâu băng ruộng đến
Rì rầm lũ vịt lội đồng sang
Bầy chim cất cánh tung trời lượn
Thấp thoáng ngoài kia lúa trải vàng
Yên Hà
Hội Làng
Tất bật thi đua dự hội làng
Cận giờ Trưởng Lão rất hoang mang
Người lo dựng cảnh trên sân khấu
Kẻ bận quay gà cạnh bếp than
Khách khứa ồn ào từ phố đến
Bà con nhộn nhịp ở quê sang
Mấy cô được dịp khoe đồ mới
Lắc, nhẫn, dây đeo lấp lánh vàng
Mimosa
Tương Tư
Gặp gỡ cô em ở giữa làng
Ra về bỗng thấy nỗi buồn mang
Hoang vu trước cửa trăng cười cợt
Lạnh lẽo bên rèm gió khóc than
Điện Quảng bao giờ chân ghé lại
Cung Hằng mấy thuở bóng lần sang
Đành thôi chú Cuội mơ tròn kiếp
Ấp ủ tình riêng héo úa vàng
Yên Hà
Dạ Khúc Quê
Tiếng hạc về đêm vọng khắp làng
Xiêu lòng lữ khách nỗi niềm mang
Tình quê khắc khoải bờ mi xót
Nghĩa nước bồi hồi tấc dạ than
Rũ dáng trăng lu buồn bã ghé
Thu mình gió bấc não nùng sang
Hòa ngâm đắng nghẹn lời thương tiếc
Khúc hát ngày xưa tuổi đá vàng
Việt Đường
(15/11/2008)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét