Tình Tan
Ta chạy mòn quanh
Hai đầu quên nhớ
Giới hạn mong manh
Vô thường bỡ ngỡ
Từ em dối đời
Nguồn ta cạn kiệt
Nghiên bỗng quên lời
Yêu thương thắm thiết
Ích chi cuộc vui
Mất nhau từ độ
Thi ngữ chơi vơi
Ngã trầm tích mộ
Sẽ ta chôn vùi
Rồi em quên lãng
Vàng đá phai phôi
Vòng xoay năm tháng
Tiếc thương làm gì
Cầu Ô nhịp Thước
Vết đứt thiên di
Nào đâu nối được
Giã từ giã từ
Giao bôi chữ nghĩa
Mộng ước chân như
Đôi bờ tuyên thệ
Lá rơi úa tàn
Khóc tình vừa tan
Võ vàng muôn lối
Trôi chiều mênh mang..
Việt Đường
(04/11/2008)
Tình Vỡ
Ngọn gió vờn quanh
Gợi ngàn nhung nhớ
Thu rơi mỏng manh
Sóng trào bến lở
Chơ vơ giữa đời
Sầu đong chất ngất
Em mơ một lời
Đêm đừng thức giấc
Khi nào anh vui
Bao giờ em khóc
Tình xa tình vơi
Cũng màu tang tóc
Nỗi đau khó vùi
Tàn phai mộng mị
Đôi đường chia phôi
Cạn dòng suy nghĩ
Chuyện xưa còn gì
Lửa lòng sao nhóm
Trời vàng anh đi
Chìm trong sương sớm
Yêu thương chối từ
Giận hờn ấp ủ
Hình như... hình như
Duyên về kiếp cũ
Mùa xanh chóng tàn
Úa sầu khắp lối
Buồn nào riêng mang
Khép đời tăm tối
Yên Hà
Quẩn quanh
Vẫn lại quẩn quanh
Bóng hình thương nhớ
Chiếc lá vàng manh
Chiều thu cứ ngỡ...
Khi anh bên đời
Dù cây khô kiệt
Nói chẳng cạn lời
Tình luôn tha thiết
Môi mỉm cười vui
Hoa vàng mấy độ
Trổ có hề vơi
Màu em mến mộ
Mộng đã ngủ vùi
Vần thơ xao lãng
Hương phấn nhạt phôi
Buông sầu ngày tháng
Hỏi đã còn gì
Bên cầu Ô Thước
Tìm vết chân di
Nào ai thấy được
Hỏi những chối từ
Xem đời vô nghĩa
Sắc tố lòng như
Nhắc lời ước thệ
Một cánh hoa tàn
Giữa bóng chiều tan
Thu buồn ngập lối
Nỗi niềm riêng mang....
Mỹ Linh
15/11/2008
0 nhận xét:
Đăng nhận xét