em, tôi
thơ em nẫu chín hồn tôi
như vàng lá đổ
bên trời thu sang
ngày em trăn trở muộn màng ..
đêm tôi thao thức,
miên man tội tình
đắng lòng sợi tóc ba sinh
cứa giòn nỗi nhớ
.. vô hình ngả nghiêng
phù du lấm bụi ưu phiền
tròng trành xô đẩy
cửa thiền sát na
em về giữa cõi mê ta
gót son địa chấn
.. ta bà đi hoang
vỡ êm từng đốt thăng trầm
.. trong lao đao giấc
trong bàng hoàng mơ
Việt Đường
(23/08/2008)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét