Thác Lòng
Thác có điều chi mượn sóng hờn
Tung nghìn bọt trắng xuống ghềnh trơn
Rì rầm gửi gió dòng thao thức
Rưng rức trao mây khúc chập chờn
Tựa tiếng Kinh Kha than tuyệt vọng
Như lời Lý Bạch kể cô đơn
Gieo ta bất chợt sầu lai láng
Nỗi nước tình quê dạ chửa sờn
Việt Đường
(28/08/2008)
THÁC LÒNG
Thác đổ trào sôi những giận hờn
Bào mòn vách đá cuốn trôi trơn
Ầm ào sóng thét rừng còn ớn
Buồn bực dòng lăn núi cũng chờn
Ngao ngán so đo đôi đũa lệch
Ngậm ngùi vá víu mảnh chăn đơn
Góp gom nhặt nhạnh toàn vô nghĩa
Ký ức tình xưa, chiếc áo sờn!
Nắng Xuân
31/8/2008
Dòng trôi
Thác gọi sông đi luống tủi hờn
Xuyên rừng tới biển mấy đường trơn
Đau lòng giã biệt trời mây rụng
Xót dạ từ ly núi gió chờn
Nguyệt tận buồn hiu chìm bóng lẻ
Sao mờ lạnh lẽo rũ thân đơn
Dòng trôi mải miết bờ xa lắc
Vết cũ tìm đâu lối đã sờn?
Yên Hà
0 nhận xét:
Đăng nhận xét